Thứ Hai, 14 tháng 9, 2015

NGUYỆT XƯA

NGUYỆT XƯA
(ngũ độ thanh)
Nguyệt hỡi còn đâu tỏa sáng trời
Đêm huyền bóng ngả gọi tình ơi
Lòng xưa đã mất hồn tê liệt
Cảnh cũ còn vương bạn nhớ mời
Cuộc sống xoay vần quên lãng cả
Giang hồ bỏ lại khuất hoài thôi
Dù ân nghĩa trả cho người hết
Vẫn nặng lòng thương chẳng muốn rời
DÁNG XƯA
Nàng thơ thuở ấy lạc phương trời
Ngọc thể nghiêng sầu quyến rũ ơi
Nét thủy tinh bừng trăng hạ dỗi
Làn tơ liễu động gió xuân mời
Em về thị tứ quên rồi nhỉ
Kẻ dạt giang hồ nhớ mãi thôi
Dẫu đó thời gian cuồn cuộn chảy
Cuồng lưu sóng dạ vẫn không rời
Nhịp Hồng Hoang

KHÚC XƯA
Sầu nghiêng ngọn dỗi úa mây trời
Thẳm xót cung lòng huyễn niệm ơi
Đỏ mắt nồng loang bao nỗi dậy
Huyền mi trĩu lặng những đêm mời
Kìa mong đã hẹn rồi đâu nhỉ
Hởi nhớ qua tìm bỗng lại thôi
Ánh ảo vô thường như giỡn vậy
Trần gian xoáy cuộn chẳng sao rời
MỐI SẦU THƠ
Buồn như trải ngập cả khung trời
Biết chẳng chung đường hiệp nữ ơi !
Bữa đắng phòng loan trào biển lộng
Bầu thương tửu mộng rót trăng mời
Bôi tình sạch sẽ lời hoa nhỉ
Bải nghĩa ê chề số phận thôi
Bướm lượn ong vờn đau cảnh cũ
Bài thơ nét mực lã tay rời
ĐÀN XƯA
Gảy khúc tình ly dõi tận trời
Cung buồn réo gọi hỡi người ơi
Đêm trường thổn thức ngờ trăng rọi
Sáng thẫm nằm mơ tưởng nguyệt mời
Cách biệt niềm thương lòng lãng bỏ
Xa ngàn khổ ái dạ hoài thôi
Vần thơ chép nhạc đàn xưa trỗi
Bến cũ thuyền đi nẻo lụy rời
TDNH

NUỐI XƯA
Đỗi nọ cùng nhau khắp bể trời
Duyên làn kiệt tác nõn nà ơi
Còn không những khắc tơ tình gợi
Để vạn vần thơ ý nghĩa mời
Cõi đó em đà quên thật nhỉ
Phương này kẻ vẫn ngóng nào thôi
Mà sao liễu ảnh xa vời vợi
Phỉ nguyện thềm xuân há nhẽ rời
Nhịp Hồng Hoang

NHỊP SẦU
Nửa khúc sầu ai đọng quãng trời
Cung đàn tải nhịp réo nàng ơi!
Em từ vạn lý chờ xuân đổ
Kẻ ngự trùng dương vỗ sóng mời
Năm tầng phủ vọng niềm khôn dứt
Một phím buông trầm nỗi chửa thôi
Rã cả hồn thương màu sắc đợi
Dồn bao cảm xúc tiễn hoa rời
Vân Thiên Ngoại

CÒN
Tìm em cứ mãi ,ngược xuôi trời
Hỏi dạt phương nào hỡi ấy ơi
Nụ đã vươn mình tô cảnh ngóng
Vần đang uyển dáng tạo cung mời
Xin về để mộng tròn trăng nhé
Hãy điểm cho hồn vẹn giấc thôi
Nếu dạ còn nhau thì vĩnh cửu
Mùa xuân ở cạnh khó lay rời
Nhịp Hồng Hoang

NGUYỀN XƯA !
Cũng tại người xa cách khoảng trời
Nên lòng khẽ thả tiếng hò ơi
Bến vẫn chờ nhau ngày trở lại
Bờ luôn giữ hẹn thuở trao mời
Nhờ trăng gửi hộ lời như thế
Giúp kẻ si giùm lẽ vậy thôi
Nếu được duyên lành viên mãn nở
Thì ta trọn kiếp chẳng buông rời
Vân Thiên Ngoại

MỘNG HƯƠNG XƯA
Tìm giọt hương yêu khắp đất trời
Bạn lòng thấu hiểu bạn lòng ơi
Tim yêu thổn thức mong chờ rủ
Dạ ái xuyến xao ngóng đợi mời
Gót mộng phiêu du mê mải thế
Chân mơ lưu lạc mỏi mòn thôi
Bể tình lẫn khuất trong hoang hoải
Tâm não nề trông mãi chẳng rời.
Khánh Mỹ Trần

TƠ BUÔNG
(Họa bài Mối sầu thơ của Vân Thiên Ngoại)
Tửu đắng tràn ly mộng rã rời
Tan đàn xẻ nghé cũng đành thôi
Tình yêu thuở nọ mơ màng tới
Tổ ấm giờ đây lạnh lẽo mời
Tiếc hận mà chi làm khổ hỡi
Than thù để mãi chịu sầu ơi
Thờ ơ mặc cảnh sang ngày mới
Thổ địa cuồng quay lẫn với trời
Minh Hien

GỘT
Vầng dương thả phú vịnh trên trời
Trải áng thơ kiều lộng lẫy ơi
Tứ rõ ràng tô cành phượng nhủ
Vần trong sáng điểm nhụy mai mời
Mây hồng lạc bước triền non ngỏ
Nhạn trắng tinh đường ngõ uyển thôi
Khẽ lượn về tây chiều rám đỏ
Hoàng hôn vỗ giấc gột cay rời
Hưng Nguyên

1, QUYẾT LI DỊ…
Bởi tuyển lầm Phu oán giận trời
Bây giờ hắn nịnh hổng thèm ơi
Về nhà cáo mẹ thu lu khóc
Lại sở tìm cha thút thít mời
Chẳng chóng thì chầy duyên cũng biệt
Là dài hay ngắn nghĩa đành thôi
Cơm nhà dẫu xực hoài dưa mắm
Bám gấu thầy u quyết chẳng rời
Lí Lắc

2, TRONG NHỜ ĐỤC CHỊU.
Trong nhờ đục chịu chẳng than trời
Tứ đức tam tòng gọi phải ơi
Tối mịt chồng về, say cũng rán
Sáng tinh vợ gọi, rủa không mời
Tiền lương nộp thiếu, phân bua ? nhịn !
Vật giá tăng đều, trợ giúp ? thôi !
Ngẫm nghĩ thương mình sao quá dại
Vu qui sớm để…tự do rời
Lí Lắc.

(Họa 2 bài của Lí Lắc )
1. LI DỊ HẢ...
Làm chi mắc mớ phải kêu trời
Vẫn nhỏ sài chồng tưởng thích ơi
Thắt cổ còn thêm chiều hắn ngủ
Mang gông vẫn phải nấu cơm mời
Mèo nào chẳng giống miu nào nhỉ
Núi nọ hay màng núi khác thôi
Đã lấy xong rồi li dị hả
Thầy u tuốt xác thử xem rời
Minh Hien

2. GÁI NGOAN CHỌN CHỒNG
Khổ thân cô bé quá xinh, trời!
Lấy được chồng rồi lại chán ơi
Kén chọn bao năm người nắm giữ
Quàng vơ một chốc thiếp đưa mời
Lo toan cuộc sống chưa quen nhỉ
Tính toán cửa nhà sẽ thạo thôi
Dại dột đâu nào khôn đấy chứ
Mai sau hạnh phúc lẽ nào rời
Minh Hien

LỊM
Đùa chi khéo nỡm hả ông trời
Bữa nhéo đêm hờn bận của ơi
Cứ tưởng ăn nằm xong sẽ lại
Ngờ đâu ngủ gục đã quên mời
Nàng buông những tiếng mè nheo nhỉ
Kẻ hứng bao điều vẽ vợi thôi
Hẹn ngõ phòng yêu tình tứ để
Giờ sao chết lịm cảnh ai rời..
Hưng Nguyên

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét