Thứ Năm, 30 tháng 6, 2016

LUÔN CHỜ

LUÔN CHỜ
(Ngũ độ thanh)

Đêm nằm dõi đợi kẻ hồi hương
Để mắt sầu chen rã mộng thường
Níu mảnh duyên hờ khe khẽ gượng
Cho làn tóc mượt ngỡ ngàng vương
Tình kia đã gửi về muôn hướng
Nghĩa đó còn mơ ở vạn đường
Vẫn biết bèo mây mà vọng tưởng
Anh là tất cả một trời thương

Anh là tất cả một trời thương 
Nhớ buổi đầu tiên gặp giữa đường 
Ướm hỏi em à se sẽ ngượng 
Ưng ngầm bé đã ngại ngùng vương 
Trời đem thử thách đôi mình cưỡng
Biển khiến lìa chia một lẽ thường 
Vượt núi băng rừng qua đủ ngưỡng
Tim tràn nắng rực tỏa ngàn hương

Thái Ngọc Phương - Minh Hien

DÒNG MƠ

DÒNG MƠ

Mơ dòng cuộn chảy nước hoà mây
Viễn cảnh lồng trăng ánh guộc gầy
Lơ lửng ái tình lơ lửng lịm
Thẫn thờ tim dạ thẫn thờ ngây
Bờ xa cách biển còn đâu nữa
Bến đợi mong thuyền vẫn ở đây
Khờ khạo đuổi theo hình bóng ảo
Giờ như nửa sống cõi tiên nầy

Nầy tiên cõi sống nửa như giờ
Ảo bóng hình theo đuổi khạo khờ
Đây ở vẫn thuyền mong đợi bến
Nữa đâu còn biển cách xa bờ
Ngây thờ thẫn dạ tim thờ thẫn
Lịm lửng lơ tình ái lửng lơ
Gầy guộc ánh trăng lồng cảnh viễn
Mây hoà nước chảy cuội dòng mơ

Minh Hien

CHIỀU SAY

Mơ chiều nắng gửi đẹp ngàn mây
Biển sóng cùng vui giỡn gió gầy
Lơ lửng bóng tà dương sắc tím
Ngạt ngào đời thắm lộng hồn ngây
Bờ êm thấm mộng rơi gian thế
Khúc huyễn trao lời rải chỗ đây
Khờ dại dạ ai lòng ngẩn ngớ
Giờ sao tả nốt quãng say nầy

Nầy say quãng nốt tả sao giờ
Ngớ ngẩn lòng ai dạ dại khờ
Đây chỗ rải lời trao huyễn khúc
Thế gian rơi mộng thấm êm bờ
Ngây hồn lộng thắm đời ngào ngạt
Tím sắc dương tà bóng lửng lơ
Gầy gió giỡn vui cùng sóng biển
Mây ngàn đẹp gửi nắng chiều mơ

Đào Mạnh Hà

NGÓNG TÌM

Mơ mộng trỗi nguyền đượm nước mây
Thẩn thơ hồn dõi bóng trăng gầy
Lơ nào cảm ái chan ngào ngạt
Giấu nhẹm thương lòng đẫm dại ngây
Bờ bến lịm say tình ước nọ
Muối gừng trao gởi nghĩa là đây
Khờ thương nhớ lộng đời thơm thảo
Giờ phút ngóng nhau quấn quyện nầy

Nầy quyện quấn nhau ngóng phút giờ
Thảo thơm đời lộng nhớ thương khờ
Đây là nghĩa gởi trao gừng muối
Nọ ước tình say lịm bến bờ
Ngây dại đẫm lòng thương nhẹm giấu
Ngạt ngào chan ái cảm nào lơ
Gầy trăng bóng dõi hồn thơ thẩn
Mây nước đượm nguyền trỗi mộng mơ

HANSY

Thứ Bảy, 25 tháng 6, 2016

CHÚC MỪNG BÁO CHÍ VIỆT NAM 21.6.2016


CHÚC MỪNG
BÁO CHÍ VIỆT NAM
21.6.2016
(THTK-Bằng Trắc-Giao cổ)

CHỞ vạn niềm tin để tạo đà
BAO link báo mạng trỗi thiên hà
NHIÊU lòng chính trực từng gieo sạ
ĐẠO đức chân tình mãi rót sa
THUYỀN vững tinh thần dù bị đá
KHÔNG ngời tâm huyết chẳng hề la
KHẲM lưu sự nghiệp hằng cao cả
ĐÂM MẤY THẰNG GIAN BÚT CHẲNG TÀ

ĐÂM loài ác nghiệt luôn cần nhắm
MẤY bọn nhũng tham thường trốn thẳm
THẰNG chức duồng phe ngạo nghễ nằm
GIAN thương sẵn bạc tèm lem cắm
BÚT thiêng cuồn cuộn có khi đằm
CHẲNG mãi nộ lòng nhân thiết thắm
TÀ tặc quét tan lộng ánh rằm
CHỞ BAO NHIÊU ĐẠO THUYỀN KHÔNG KHẲM

HANSY
1.
BÚT ĐUỔI TÀ

CHỞ những yêu thương tiếng đượm đà
BAO quanh Tổ Quốc tận quan hà
NHIÊU tình trải rộng thân nào sá
ĐẠO mấy vun đầy giặc ắt sa
THUYỀN nhỏ nhoi nào đâu sợ ngã
KHÔNG cần phải lụy biển bao la
KHẲM quân cướp giữa ban ngày há
ĐÂM MẤY THẰNG GIAN BÚT CHĂNG TÀ

ĐÂM vào lũ giặc cung tên nhắm
MẤY đận quân thù chui lỗ thẳm
THẰNG phải phanh thây ở đất nằm
GIAN thì có bữa mang nhà cắm
BÚT ngòi sắc tựa lưỡi gươm thần
CHẲNG bọn yêu ma lòng dạ thắm
TÀ đuổi hết mau sáng nguyệt rằm
CHỞ BAO NHIÊU ĐẠO THUYỀN KHÔNG KHẲM

+Minh Hien 
2.
BÚT THÉP ĐUỔI TÀ

CHỞ chức quyền cao để lấy đà !?
BAO ngôi giữ ghế quá phiền hà...
NHIÊU người suy đức thành tha hóa
ĐẠO vị bất tài sẽ sót sa
THUYỀN chở công minh nào nấng ná
KHÔNG nương bất chính chẳng lân la
KHẲM đường chân lý tình nhân tỏa
ĐÂM MẤY THẰNG GIAN BÚT CHẲNG TÀ.

ĐÂM loài ác quỷ thời ta nhắm
MẤY kẻ tham ô, nhào hố thẳm
THẰNG bị phanh thây phải cuối nằm
GIAN lừa bất chính còn luồn cắm
BÚT ngời dân chủ sẽ hoài thăm
CHẲNG để quyền hào luôn trải thắm
TÀ đạo xóa đi, tỏa ánh rằm...
CHỞ BAO NHIÊU ĐẠO THUYỀN KHÔNG KHẲM

+Đức Hạnh
3.
THIẾT DIỆN 

CHỞ phép thanh thiên giữ lấy đà 
BAO Công thiết diện vững san hà 
NHIÊU khê tạo, thói đời lơi lả 
ĐẠO lý buông tuồng, ngả ngớn sa
THUYỀN lướt trùng dương,thường hể hả 
KHÔNG ngần ngại, kẻ xướng phèng la 
KHẲM thiên chính nghĩa nào e dạ 
ĐÂM MẤY THẰNG GIAN BÚT CHẲNG TÀ 
.
ĐÂM quân cặn bả dương nòng nhắm 
MẤY loại hung tàn rơi vực thẳm 
THẰNG lết tên bò,bở vía thâm 
GIAN đời nhũn,não run đầu cắm 
BÚT luôn uyển chuyển, những phen đằm 
CHẲNG vận trơ, ngòi thường rạng thắm 
TÀ giáo rung rinh đợt sóng gầm 
CHỞ BAO NHIÊU ĐẠO THUYỀN KHÔNG KHẲM 
.
+Mình Tâm

Thứ Năm, 23 tháng 6, 2016

HOÀI THƯƠNG NHỚ

 
HOÀI
Hoài say những buổi dưới trăng tà
Hoài nghĩ duyên tình của chúng ta
Hoài giấc chiêm bao tràn biển cả
Hoài cơn mộng mị quấn đời hoa
Hoài nha thắm thiết đừng vương lạ
Hoài nhé nồng nàn chẳng muốn xa
Hoài vẫn thương yêu lời khó tả
Hoài thơ lãng mạn gió la đà

THƯƠNG
Thương hoài bến đợi buổi đò sang
Thương sẽ đi tìm khắp thế gian
Thương ái muôn đời dù biển cạn
Thương nhau vạn kiếp dẫu thân tàn
Thương làm tất cả không buồn chán
Thương vượt bao điều chẳng oán than
Thương lắm người ơi ngày hoạn nạn
Thương cùng sát cánh mở lòng dang

NHỚ
Nhớ thương khắc khoải thắt tim vàng
Nhớ Phượng khi mùa nắng hạ sang
Nhớ giữa canh gà khi mộng tán
Nhớ trong giấc ngủ lúc đêm tàn
Nhớ mòn mỏi dạ lòng không nản
Nhớ ngẩn ngơ hồn lệ mãi chan
Nhớ chỉ mơ hồ trong quá vãng
Nhớ người ảo vọng nghĩ miên man

Minh Hien 

Thứ Hai, 20 tháng 6, 2016

KÍNH YÊU CHA

01. KÍNH YÊU CHA

Nghĩa cả ơn dày kính trọng cha
Người như trụ vững ở trong nhà
Ân cần chỉ lối vì con dại
Đức độ làm gương dẫu tuổi già
Hết dạ gìn thương nồng mãi tổ
Chung tình giữ trọn ấm toàn gia
Nhìn theo giúp đỡ từng ly một
Để khó khăn đời sẽ vượt qua

Minh Hien

02. Nhớ CHA 

Chiều ngã về tây nhớ đến cha
Như gương, cột trụ vững yên nhà
Năm dài quạnh quẽ lòng con trẻ
Tháng vắng cô đơn một bóng già
Cố học theo người xây dựng tổ
Gắng mài hết dạ đắp bồi gia
Ơn sâu nghĩa trọng thêm gìn giữ
Nối tiếp nhân truyền ánh lửa qua.

Phuc Phuc

03. TÌNH CHA 

Thung đường đã khuất bóng hình cha 
Mẹ góa con côi quạnh cửa nhà 
Mái ấm đìu hiu vùi phận trẻ 
Gò hoang vắng vẻ gửi thân già 
Bao năm vẫn cố gầy cơ nghiệp 
Một sớm sao đành bỏ thế gia 
Vốn biết vô thường là định luật 
Thâm tình phụ tử khó lòng qua !

Sắc Tứ Minh Thiên ( Thích Thiện Thông)

04. TÌNH CHA 

Trường Sơn nghĩa cử bởi tình cha
Nóc ngói che mưa của cả nhà
Chỉ lối con đi từng bước vững
Chân ngôn đúng hướng bậc thang qua
Lòng chung cả kiếp bền như sắt
Dạ thắm muôn đời chả loãng pha
Dựng đắp chi sơ nền tảng đại
Thành công phía trước chẳng còn xa

Cóc con ( Thịnh Hữu Nguyễn)

05. XA VẮNG 

Ủ mãi trong đời bóng mẹ cha
Giờ đây quạnh vắng cả sân nhà
Vườn cây lặng tiếng im lìm tả
Bếp lửa không người vội vã qua
Giỗ chạp con về mau mải hoá
Hôm rằm cháu bỏ sẽ sàng pha
Buồn trông cảnh rũ tàn hoa lá
Có phải bây giờ đã thật xa

Minh Hien

06. ƠN NGƯỜI 

Đây niềm kính trọng hướng về cha
Sưởi ấm lòng con giữa mái nhà
Tháng rộng gian nan gìn vẹn quốc
Năm dài khắc khổ hiến tròn gia
Thân gầy tuổi hạc không còn trẻ
Bóng ngả chiều rơi cũng sắp già
Hạnh phúc vô cùng khi có được 
Ơn Người núi biển sánh nào qua

Thanh Phong

07. ƠN NGƯỜI 

Lễ trọng bao lời gửi đến cha
Mừng bông đẹp đẽ ấm êm nhà
Công dày nghĩ nhọc gìn non nước 
Việc cả lo tròn giữ quốc gia
Mẫn cán đời trai ngày đận trẻ
Trầm tư bóng hạc buổi khi già
Làm gương để đức nhờ ơn vọng
Sóng biển muôn trùng vẫn vượt qua

Minh Hien 

08. NHỚ CHA

Bao chiều rũ rượi nhớ người Cha
Đã mấy mùa sương dựng sảnh nhà
Vẫn mỏi con khờ mau nối nghiệp
Luôn chờ trẻ dại sớm thành gia
Âm thầm chịu khổ khi còn bé
Lặng lẽ kiềm đau lúc tuổi già
Bão tố phương nào quay trở lại
Chia lìa phụ tử khó lòng qua.

Pham Binh

09. NGHĨA CHA
Họa cùng Minh Hiền bài Ơn người

Biển rộng đâu tầy sánh nghĩa cha
Công Người đắp đổi dựng xây nhà
Trèo đèo, lội suối gây nền tổ
Vượt biển, băng rừng giữ nếp gia
Vẫn muốn gìn nhân rèn bọn trẻ
Còn mong giữ đức luyện thân già
Chiều buông bóng ngả nào đâu ngại
Trụ vững đa, đề bóng phủ qua.,.

Huy Thong Pham

10.TÌNH CHA ( 2 )

Muôn đời khắc đậm nghĩa tình cha 
Nguyện sống sao cho vẹn nếp nhà 
Để rạng thân danh hàng thích tử 
Thêm ngời phẩm hạnh bậc thiền gia 
Khơi trong lễ giáo nêu gương trẻ 
Thắp sáng văn phong giữ đạo già
Hổ lãnh cao vời ân dưỡng dục 
Khuôn vàng thước ngọc dễ nào qua ?!

Sắc Tứ Minh Thiên ( Thích Thiện Thông)

BIỂN ĐÔNG DẬY SÓNG

 
BIỂN ĐÔNG DẬY SÓNG

Vĩnh biệt người con của đất rồng
Nghiêng mình Tổ Quốc mãi ghi công
Hoà bình hạnh phúc cho dân tộc
Chẳng tiếc thân mình ngã biển đông

Nhiệm vụ thi hành Tổ Quốc trao
Mười đi mãi biệt sóng dâng trào
Hồn anh đã quyện hồn non nước
Tiếng biển ầm vang vọng thét gào

Giữa hạ trời yên biển gió lành
Ai làm khuấy động cả trời xanh
Bàn tay ác quỷ ngầm toan tính
Hải phận phân chia hẳn muốn giành

Chúng đã nhăm nhe định nhảy vào
Không từ thủ đoạn tính mưu cao
Ra tay sát hại lòng tanh máu
Những kẻ a dua lại đón chào

Máu đỏ càng tô thắm sắc cờ
Quân thù hiểm ác hạ chuyên cơ
Lòng dân đã sục sôi căm phẫn
Biển động trào dâng sóng vỗ bờ

Minh Hien

Thứ Sáu, 17 tháng 6, 2016

SẮC NƯỚC HƯƠNG TRỜI

SẮC NƯỚC HƯƠNG TRỜI
(Thuận Nghịch độc)

Mây hoà lẫn nước ảo huyền không
Vẫy cánh đàn chim cảnh ấm nồng
Đây đó vạn màu ươm cõi mộng
Ấy kìa đôi bạn thoả đời mong
Ngày vui lãng bạt chao choàng bóng
Ái ngọt phiêu du quấn quyện lòng
Ngây dại mắt tình thơ thẩn sóng
Đầy vơi biển nắng giọt tươi hồng

Hồng tươi giọt nắng biển vơi đầy
Sóng thẩn thơ tình mắt dại ngây
Lòng quyện quấn du phiêu ngọt ái
Bóng choàng chao bạt lãng vui ngày
Mong đời thỏa bạn đôi kìa ấy
Mộng cõi ươm màu vạn đó đây
Nồng ấm cảnh chim đàn cánh vẫy
Không huyền ảo nước lẫn hoà mây

Minh Hien

BỒNG LAI TIÊN CẢNH

Mây gió rạng ngời lựng tỏa không
Quẩy hương tình biếc lịm thơm nồng
Đây ngào ngạt cảnh hoan chờ ngóng
Đấy vấn vương hồn thẫm đợi mong
Ngày gởi khúc yêu tìm ước mộng
Trái ươm vần thệ phả mơ lòng
Ngây khờ ngọt mật hương trầm bổng
Đầy đủ nhạc thơ quấn quyện hồng

Hồng quyện quấn thơ nhạc đủ đầy
Bổng trầm hương mật ngọt khờ ngây
Lòng mơ phả thệ vần ươm trái
Mộng ước tìm yêu khúc gởi ngày
Mong đọi thẫm hồn vương vấn đấy
Ngóng chờ hoan cảnh ngạt ngào đây
Nồng thơm lịm biếc tình hương quẩy
Không tỏa lựng ngời rạng gió mây

HANSY

KHÔNG LẶNG BUỘC ĐỜI

Mây tái phủ đời buộc lặng không
Quẫy chân sai toại chẳng tình nồng
Đây duyên xót dạ tan chờ ngóng
Đấy nghĩa tê hồn rã đợi mong
Ngày hoải mãi đau thêm nát mộng
Ngấy đêm trường hận đệm tàn lòng
Ngây tim thở rạn hương hình bỏng
Đầy dẫy nhớ vương luyến ngọt hồng

Hồng ngọt luyến vương nhớ dẫy đầy
Bỏng hình hương rạn thở tim ngây
Lòng tàn đệm hận trường đêm ngấy
Mộng nát thêm đau mãi hoải ngày
Mong đợi rã hồn tê nghĩa đấy
Ngóng chờ tan dạ xót duyên đây
Nồng tình chẳng toại sai chân quẫy
Không lặng buộc đời phủ tái mây

Dũng Nguyên


PHÙ DU

PHÙ DU
(Ngũ độ thanh)

Vẫn phủ sân chùa bóng Ngọc Lan
Mùi hương quyến rũ tỏa mây ngàn
Nao lòng nhớ lại đường hoa nở
Đỏ mắt nhìn theo ngõ phượng tàn
Mộng cũ bao ngày theo tủi mất
Mơ hồng một thuở vướng sầu chan
Vần thơ khắc khoải trong hoài vọng
Kỷ niệm trôi về cõi thế gian

Minh Hien

Thứ Tư, 15 tháng 6, 2016

VỌNG CẦU

VỌNG CẦU
(Thuận nghịch độc)

Bờ bến cách xa cảm dạ sầu
Mỏi mòn thương nhớ quặn lòng đau
Mơ ngày cận tiếp quên dần tủi
Ước cảnh gần thêm để hết rầu
Chờ gió thả trăng soi rạng ngõ
Gửi mây thùa nắng dệt tươi màu
Thơ hoà đã xuyến xao lời cảm
Tơ chỉ nối tình cõi mộng thâu

Thâu mộng cõi tình nối chỉ tơ
Cảm lời xao xuyến đã hoà thơ
Màu tươi dệt nắng thùa mây gửi
Ngõ rạng soi trăng thả gió chờ
Rầu hết để thêm gần cảnh ước
Tủi dần quên tiếp cận ngày mơ
Đau lòng quặn nhớ thương mòn mỏi
Sầu dạ cảm xa cách bến bờ

Minh Hien

BỜ THƯƠNG NẺO NHỚ
(Thuận Nghịch độc)

Bờ thương lộng nhé bạt eo sầu 
Quấn quyện tim lòng giấu khổ đau
Mơ mộng ngọt ngào luôn thẫm biếc 
Ước mong tròn vẹn mãi xa rầu
Chờ duyên số đẹp ươm gừng muối
Đợi phước phần thơm lịm sắc màu
Thơ phú rượu nguyền chan chứa mộng
Tơ hồng kết hợp phối tình thâu

Thâu tình phối hợp kết hồng tơ 
Mộng chứa chan nguyền rượu phú thơ
Màu sắc lịm thơm phần phước đợi
Muối gường ươm đẹp số duyên chờ
Rầu xa mãi vẹn tròn mong ước
Biếc thẫm luôn ngào ngọt mộng mơ
Đau khổ giấu lòng tim quấn quyện
Sầu eo bạt nhé lộng thương bờ

HANSY

CƠ CẦU

Bờ xa lạ cảnh thấy thêm sầu
Nhớ cõi thâm tình phả dạ đau
Mơ ước vọng tràn càng thả nẫu
Thở than bừng trỗi chỉ buông rầu
Chờ duyên rễ bén thuyền neo đậu
Lỡ phận bèo trôi cánh ngả màu
Thơ trải tâm thành mong hiểu thấu
Tơ chùng dễ nhả khó mà thâu

Thâu mà khó nhả dễ chùng tơ
Thấu hiểu mong thành tâm trải thơ
Màu ngả cánh trôi bèo phận lỡ
Đậu neo thuyền bén rễ duyên chờ
Rầu buông chỉ trỗi bừng than thở
Nẫu thả càng tràn vọng ước mơ
Đau dạ phả tình thâm cõi nhớ
Sầu thêm thấy cảnh lạ xa bờ

+Phan Thái Hà 


THỀ XƯA

Tơ duyên thắm đượm nghĩa chan sầu
Nợ ái ân nguyền thệ đớn đau
Bờ lịm sóng xô hồn úa nẫu
Gió êm trời phủ mắt hoen sầu
Mơ hòa ước mộng tình in dấu
Nhớ quyện thề duyên ngãi thả màu
Chờ mãi để em cùng bến đậu
Thơ huyền cõi lạc ý từng thâu

Thâu từng ý lạc cõi huyền thơ
Đậu bến cùng em để mãi chờ
Màu thả ngãi duyên thề quyện nhớ
Dấu in tình mộng ước hòa mơ
Sầu hoen mắt phủ trời in gió
Nẫu úa hồn xô sóng lịm bờ
Đau đớn thệ nguyền ân ái nợ
Sầu chan nghĩa đượm thắm duyên tơ

+phan huu cuong 


BẾN BỜ

Bờ xa bến lặng, vắng âu sầu
Trĩu nặng nghe hồn bỗng xót đau
Mơ giấc, gởi tình trong kiếp rủ
Mộng cơn trao ái cõi đời rầu
Chờ mong..để nhớ..câu nhòa nhạt
Đợi ngóng..cho thương..chữ úa màu
Thơ vận, nhủ lòng chao ý ngẫm
Tơ mành phủ lối,..ngập đêm thâu.

Thâu đêm, ngập lối phủ mành tơ
Ngẫm ý..chao lòng nhủ vận thơ
Màu úa chữ thương, cho ngóng đợi
Nhạt nhòa câu nhớ...để mong chờ
Rầu đời cõi ái, trao cơn mộng
Rủ kiếp trong tình..,gởi giấc mơ
Đau xót .,bỗng hồn nghe nặng trĩu
Sầu âu...vắng lặng...bến xa bờ.


Tuyết Sương

Thứ Hai, 13 tháng 6, 2016

VĨNH HẰNG

VĨNH HẰNG

Lặng lẽ thuyền trôi để bến buồn
Chan vào cảnh vắng nỗi sầu muôn
Trăng tà dõi bóng từng hôm đợi
Gió lạnh vào tim mỗi buổi luồn
Ngỡ được tình yêu làm sưởi ấm
Mong là cuộc sống sẽ dần suôn
Ngờ đâu hạnh phúc là hư ảo
Bão tố càng thêm khổ cuộn cuồn

Bão tố càng thêm khổ cuộn cuồn
Mơ hoài giản dị có đời suôn
Chồng đưa cánh võng tay mềm ủ
Vợ gỡ đường tơ chỉ thắm luồn
Giữa nuộc sông dài nghe sóng cả
Bên bờ vực thẳm nuối tình muôn
Thề xưa nhạt nhẽo ai còn nhớ
Lặng lẽ thuyền trôi để bến buồn

Minh Hien

BÃO LÒNG

Dãi mấy vần thơ ngỏ sự buồn
Khi mà bạc bẽo kiếp còn muôn...
Nghìn cơn thống khổ vô tình ập
Triệu nỗi lầm than chẳng cớ luồn
Giữa cảnh ba chìm tâm có lặng?
Trong đời vạn biến ngả nào suôn?
Hình đơn bước độc chiều cô lẻ
Một khoảng lòng ai gió bão cuồn

Lục vấn lòng ai đủ bão cuồn
Đôi làn rẽ hướng, chọn gì suôn?
Kìa bao ước dệt, mơ hồ thả
Ấy nửa đời qua rũ rượi luồn
Nẫu cảnh hoang hồn, thân riết độc
Xa đường lẻ bóng, dặm còn muôn...
Thuyền nan mái nhỏ, ba đào những...
Một nỗi trầm tư, cảm giác buồn

Thám Hoa

Thứ Bảy, 11 tháng 6, 2016

ĐƯỜNG EM QUA

ĐƯỜNG EM QUA 

Từ dạo em đi
Mây mờ ngập lối
Hoàng hôn tắt vội
Trời đổ mưa sa

Con đường em qua 
Ngập màu lá rụng
Bước chân hờ hững 
Nỗi nhớ chênh chao 

Ước nguyện thuở nào
Giờ đây tắt lịm
Một nhành hoa tím 
Gửi gió bay về 

Phương Bắc tái tê
Đông tràn trước cửa 
Mắt buồn chan chứa
Ai người biết chăng? 

Minh Hien