Thứ Hai, 30 tháng 11, 2015

BÂNG KHUÂNG

BÂNG KHUÂNG
( ô thước )

Bâng khuâng biển nắng gọi mơ chiều
Bóng Hải Âu chìm giữa quạnh hiu
Chỉ có khung trời bàng bạc liễu
Không còn nhịp phách lả lơi tiêu
Ngoài khơi tiếng hát nhân ngư diễu
Cạnh đảo con thuyền ái nghĩa xiêu
Sóng dữ luôn rình sao định liệu
Mong cầu giữ trọn tấm lòng yêu

Giữ trọn tim này nguyện mãi yêu
Nghiêng bầu dốc cạn để hồn xiêu
Rung đàn lệ đẫm tuôn mành chiếu
Lạc phím cung sầu bỏ quãng tiêu
Gió đẩy đưa tình đêm ảo diệu
Trăng vùng vẫy bóng cảnh hiu hiu
Chòng chành giấc mộng hương đời níu
Khỏa đắm huyền hoa đợi mỗi chiều

Minh Hien

Thứ Bảy, 28 tháng 11, 2015

HỎI TRĂNG

HỎI TRĂNG

Rót chén quỳnh tương ta cùng uống nhé
Hai niềm đau có lẽ cũng giống nhau
Mộng đẹp chưa phai tim đã úa nhàu
Thì thôi nhé tình đầu dang dở mãi

Người cố quên đi về miền hoang hoải
Người đau thương tìm lại bóng hình xưa 
Môi vẫn cười ánh mắt vẫn đong đưa
Thơ thả gió trời mưa giông vật vã

Có những lúc tưởng chừng như quật ngã
Giọt lệ lòng lã chã nhỏ vào tim
Nén sầu cơn trong mộng ảo đắm chìm
Ta tự nhủ không nhìn về quá khứ

Cảnh mộng xưa đã chìm trong sóng dữ
Hạnh phúc nay chẳng giữ được nữa rồi
...

Minh Hien

Thứ Sáu, 27 tháng 11, 2015

CHÀO HỎI

(Bài Đường luật đầu tiên)
CHÀO HỎI

Lạc bước vườn thơ xướng họa đường
Gặp người quân tử chót tơ vương

Chỉ là trong mộng hay mơ tưởng
Hay bởi từ tâm đã nhớ thương
Ao ước trải lòng mong cùng hướng
Làm sao hội ngộ số chung đường
Ai gieo nhung nhớ vào đêm trắng
Đã chót đam mê thật khó lường

Đã chót đam mê thật khó lường
Tình thơ nhịp điệu sẽ lên hương
Lời chàng có ngỏ sao cho rõ
Ý thiếp vậy như đã tỏ tường
Tình cảm trào dâng không lối thoát
Thời gian eo hẹp bận thương trường
Tự lòng cứ hỏi sao thay đổi
Tại quỷ hay ma đã dẫn đường

Minh Hien


MINH NGUYỆT 

Ước thầm chung nguyện một con đường
Khi sợi tơ tình đã lỡ vương
Em nhé luôn nồng cơn gió nhớ
Tình à mãi ngọt suối nguồn thương
Mênh mang mộng ảo mênh mang sắc
Lúng liếng mơ huyền lúng liếng hương
Hạ bút gieo vần thơ ngúng nguẩy
Trăng ơi ngan ngát đẹp khôn lường

Trăng ơi ngan ngát đẹp khôn lường
Biếc thắm cho đời mãi lộng hương
Nồng mặn men tình nồng mặn nhớ
Đượm ngời lửa ái đượm ngời thương
Tin vàng thuở ước ngào thơm dậy
Dáng ngọc lúc thề mượt đậm vương
Vẫn mãi Kim-Kiều trong gió bão
Ước thầm chung nguyện một con đường

HANSY


TẠM BIỆT

Tạm biệt vườn thơ xướng họa đường
Người về sẽ để chút tình vương
Lỡ chân vui tới nơi tươi đẹp
Lạc bước buồn đi cảnh mến thương
Khép lại câu thơ sai nhịp điệu
Cạn ly rượu nhạt mất mùi hương
Tiếc thay không thể cùng chung lối
Hạ bút ra đi chẳng có lường

Hạ bút ra đi chẳng có lường
Mua vui chưa hết trọn tuần hương
Hờn hờn giã biệt hờn hờn giận
Mệt mỏi ly tan mệt mỏi thương
Bảo trọng nghe người thêm khỏe lại
Quên đi nhé bạn chút ngâu vương
Xóa giùm tất cả dòng lưu bút
Tạm biệt vườn thơ xướng họa đường.

Minh Hien

Thứ Năm, 26 tháng 11, 2015

ỐM TƯƠNG TƯ

  • ỐM TƯƠNG TƯ
    nđt

    Tiếng thở hơi dài trỗi nặng đêm Viêm rồi họng đỏ đắng lòng em Vài thang thuốc mọn sầu đau mãi Mấy vận thơ buồn khổ não thêm Chẳng rõ mong nhiều tim dạ xót Làm cho nhiễm lạnh tấm thân mềm Từng cơn đứt quãng ho đà nặng Đã mệt hàn sương phủ xuống thềm

    Đã mệt hàn sương phủ xuống thềm Lưng ngồi mãi mỏi viết gì thêm Theo dòng cảm xúc mơ người ngọc Tựa cửa hoàng hôn xõa dáng mềm Bán nửa yên bình nên ngã bệnh Mua ngàn khắc khoải tại vì em Ngày qua tháng lại nhìn thơ thẩn Tiếng thở hơi dài trỗi nặng đêm
    Minh Hien ----------------- * Nghe tiếng thở hơi dài trỗi nặng Đã viêm rồi miệng đắng lời đau Thuốc thang vẫn phải cho vào Toàn thân mỏi mệt ngồi lâu khó lòng
    Đầu nặng nhức nhìn trông chẳng rõ Nhiễm sương hàn cạo gió rồi xông Giọng ho đứt quãng theo dòng Thêm vào những tiếng khò trong nặng người
    Thơ với thẩn vào chơi đã mệt Tựa lưng ngồi để viết hoàn câu Bán đi một nửa u sầu Làm vơi triệu chứng ngày đau cảm nhiều.
    Phuc Phuc
  • -----------------
    BÉO TƯ TƯƠNG

    Tim thề nhảy loạn mỗi hằng đêm 
    Vẫn cứ trông về một nẻo em 
    Lả hết tâm lòng khan dạ mãi
    Viêm hoài cổ họng rát đời thêm 
    Mà sao cõi ấy ơ thờ lặng
    Khiến quãng trời đây ảm đạm mềm
    Nhấp nhỏm ra vào đâu dỗ được
    Vàng trăng ngoẻo úa rụng hoen thềm

    Vàng trăng ngoẻo úa rụng hoen thềm 
    Cực khổ chi bằng xõa ái thêm 
    Trí lụt hồn xơ đờ đẫn hẻo
    Đầu toang ngực vỡ ngẩn ngơ mềm
    Tùm lum kỷ niệm tèm lem nẻo 
    Nghiệt ngã tâm hồn phảng phất em 
    Dẫu bệnh rêm ngưởi sao thích hưởng
    Tim thề nhảy loạn mỗi hằng đêm

    HANSY

Thứ Hai, 23 tháng 11, 2015

NỢ NGHĨA

NỢ NGHĨA
(thuận nghịch độc)

Mây lùa gió lạnh phả tràn sương 
Lạc bước ngờ đâu giấc mộng trường
Đầy thắm cảnh vui niềm nhớ thả 
Khuyết mờ trăng tẻ nỗi buồn vương 
Cay bùi ngọt sẻ thề chung lối
Sướng khổ sầu chia nguyện một đường 
Ngày nối tiếp nhau tình mãi quyện
Hay còn nợ nghĩa trả về phương 

Phương về trả nghĩa nợ còn hay
Quyện mãi tình nhau tiếp nối ngày
Đường một nguyện chia sầu khổ sướng
Lối chung thề sẻ ngọt bùi cay
Vương buồn nỗi tẻ trăng mờ khuyết
Thả nhớ niềm vui cảnh thắm đầy
Trường mộng giấc đâu ngờ bước lạc
Sương tràn phả lạnh gió lùa mây

Minh Hien

Thứ Bảy, 21 tháng 11, 2015

NGHÊNH XUÂN

NGHÊNH XUÂN 
(Ngũ độ thanh)

Nhí nhảnh trên đường cưỡi ngựa chơi

Ngàn tia nắng trải rạng xuân ngời
Hoa xòe cánh nở như chờ đợi
Tựa ngó nghiêng cành trĩu quả rơi
Rộn rã chim hòa vang đủ lối
Tình tang nhạc thả xiết bao lời
Thời gian chậm rãi hoàng hôn tới
Gió đẩy đưa tình xõa lặng hơi

Gió đẩy đưa tình xõa lặng hơi

Nồng say mộng thuở ấy trao lời
Cùng rong ruổi bước đường xa vợi
Để xuyến xao về nguyệt lõa rơi
Mọi nẻo tràn lan màu sẫm tối
Ngàn sao tỏa đẫm ánh tươi ngời
Đêm huyền thả nhịp chờ xuân tới
Nhí nhảnh trên đường cưỡi ngựa chơi

Minh Hien


TÌNH QUYÊN

TÌNH QUYÊN 
(Ngũ độ thanh)

Đơn hồn lạc lõng ảnh ngoài hiên
Cảm giác ngày trôi mộng hão huyền
Dỗ nửa vầng trăng bàng bạc xiếu
Ru ngàn phiến nhạc rã rời miên
Trời lơ lửng nguyệt vờn tinh tú
Biển rạt rào phong dõi bóng thuyền
Chẳng biết bao giờ thôi lạnh lẽo
Nghe lòng giục giã khúc tình Quyên 

Minh Hien


CẢNH ĐÊM 

Nguyệt đã âm thầm phủ mái hiên 
Hàng cau lặng lẽ đón mơ huyền
Im lìm ngõ vắng đêm hoài niệm 
Khắc khoải cô lầu dạ dõi miên 
Giận gió hờn mây hờ hững biển 
Đìu hiu cõi biệt sóng xa thuyền 
Ngồi vơ vẩn đợi bình minh đến 
Chợt ngẩn ngơ lòng tiếng Đỗ Quyên

MIMOSA 


BUỒN TÊNH

Hoang tàn khúc vọng duỗi hàng hiên 

Phả gió tầm khơi lạc lõng huyền
Đã hết êm đềm trong lịm thở
Đâu còn khấp khởi giữa nồng miên
Trầm ngâm nốt lặng thờ ơ tuổi
Dã dượi hồn mê ngớ ngẩn thuyền
Dẫu hận hoan đời luôn khúc khuỷu
Sao lòng mải miết gọi thầm quyên

HANSY


DẠ KHÚC

Trăng tà ngã bóng nhạt nhòa hiên
Rũ ánh vàng ngơ ngẩn mộng huyền
Nhặt bẽ bàng hong chờ hửng nắng
Đong hờ hững lắng gợi hoài miên
Hờn cung lạc phím âm thầm tủi
Lẳng lặng sầu thương bến lỡ thuyền
Trắc trở vương đời trôi lãng phận
Mơ màng vẳng tiếng gọi hồn Quyên

Nguyễn Dũng

NÀNG BÂN ĐỢI

NÀNG BÂN ĐỢI
(Ngũ độ thanh)

Rét đậm nàng Bân đã tỏa thềm
Em miền Bắc cũng lạnh nhiều thêm
Mong làn nắng đẹp mơ kiều diễm
Chán cảnh mưa phùn ngỡ dịu êm
Mỗi lúc mơ màng nơi ngả quyện
Bao lần tưởng tượng bóng hình chêm 
Mùa xuân sắp sửa qua hoài niệm
Vẫn đợi chờ ai lả cánh mềm

Minh Hien


GỞI EM CHÚT NẮNG

Miền Nam rực rỡ nắng loang thềm 

Nghĩ tội phương nào trở rét thêm
Gió lạnh tơi bời hoen nẻo diễm
Mưa phùn nhão nhẹt nỏ hồn êm
Thì mong viễn xứ tình luôn quyện
Vẫn mộng trang đài ái tỏa chêm
Gởi những mơ nồng ngan ngát bện
Lòng ao ước được phủ vai mềm

HANSY


NÀNG BÂN ĐỎNG ĐẢNH


Nàng Bân õng ẹo bước qua thềm
Ngúng nguẩy mưa phùn bụi xõa thêm
Vẫy ả xoan đào rơi tím lịm
Vần hương bưởi trắng ngả êm đềm
Trần gian nhão nhoét nồm bôi đệm
Cõi thế âm thầm lạnh tỏa chêm
Ảo não kinh cầu xa vọng đếm
Buồn ghê! Nứt nẻ rịn môi mềm!

Thám Hoa

CHÚC BÌNH AN

CHÚC BÌNH AN
(Ngũ độ thanh)

Lễ Tết mùa xuân ngọa thủy đình
Chân hài nhẹ nhõm thả vườn xinh
Mai vàng hé nở hoài trông bạn
Én nhỏ bay về mãi đợi tin
Khắp nẻo đường xa cầu dựng nghĩa
Vài cô gái trẻ mộng xây tình
Hương trầm tỏa đượm hòa trong gió
Mỗi bận đầu năm cảnh thái bình

Minh Hien

CHÚC SỨC KHỎE

Vào xuân mới, gởi mỗi gia đình
Sức khoẻ an lành mãi đẹp xinh
Gặp gỡ vui mừng trong thắng cảnh
Sum vầy thắm đượm những niềm tin
Mai Đào, bạn hữu lòng chung hướng
Chén rượu trà hoa nghĩa cả tình
Mở rộng vòng tay người giúp đỡ
Bồi chăm đạo đức giữ yên bình.

Phuc Phuc

LỖI HẸN MÙA ĐÔNG

LỖI HẸN MÙA ĐÔNG

Đã xa rồi
Cách nghìn trùng sóng bể
Nơi đơn côi
Kỷ niệm vẫn tràn về

Ở nơi ấy cái lạnh có tái tê
Tuyết mùa đông lan tràn trên phố vắng
Bao năm qua tưởng tình đã lắng
Nay tràn về trĩu nặng bờ mi cay

Ai tìm ai giữa cái lạnh hao gầy
Thôi đã lỡ đừng vương chi thêm khổ
Biết bao giờ mới trở về nơi đó
Biết bao giờ hết lỡ hẹn mùa đông

Vẫn khắc khoải
Một nỗi nhớ trong lòng 
Lời hẹn ước…
Với mùa đông!

Minh Hien

Thứ Sáu, 20 tháng 11, 2015

MINH HIEN với bài thơ NHẤT TỰ VI SƯ của nhà thơ HANSY

Lời bình: Minh Hien
Tác phẩm: NHẤT TỰ VI SƯ
Tác giả: HANSY
**********************************
*
NHẤT TỰ VI SƯ
(Ngũ độ thanh)

Tỏa rạng lòng con nét chữ Thầy 
Nhân từ đức độ bổng trầm hay 
Ngùi thương khỏa vẹn ngào thơm ấy
Cảm mến vuông tròn đẹp đẽ thay 
Bảng phấn theo đời nương cõi bụi 
Chương vần mãn kiếp lộng hồn ai 
Hằng đêm nghĩ ngợi tìm tia sáng
Tỏa rạng lòng con nét chữ Thầy

Tỏa rạng lòng con nét chữ Thầy 
Hoa người phả mượt giữa trần ai 
Ngôn hành thỏa bụng thầm yêu quá
Nẻo đức nghiêng mình dễ phục thay
Bút nghĩa lừng thơm nhiều nẻo lộng
Nghiên tình khỏa ngọt những điều hay
Vài khi ngoái vọng thời son trẻ
Tỏa rạng lòng con nét chữ Thầy

HANSY
*
Thầy giáo và nghề dạy học đã được xã hội Việt Nam tôn vinh từ xa xưa, qua câu tục ngữ quen thuộc: “Nhất tự vi sư, bán tự vi sư” (một chữ là thầy, nửa chữ cũng là thầy), hàm ý nhằm nhắc nhở mỗi chúng ta về đạo thầy trò ở đời, rằng chúng ta phải biết ơn người dìu dắt, dạy dỗ mình, dù chỉ là điều nhỏ nhặt nhất. Trải qua nhiều năm tháng, trong bối cảnh xã hội hiện nay, câu nói đó vẫn còn phù hợp và luôn là kim chỉ nam để mỗi lứa học trò khắc dạ ghi tâm. Nhà thơ HANSY đã khẳng định thêm điều đó qua bài thơ NHẤT TỰ VI SƯ.

Lần đầu tiên đọc bài thơ Đường luật NHẤT TỰ VI SƯ vào đúng dịp lễ 20 -11, đã để lại trong lòng tôi những xúc động, bồi hồi. Từng câu chữ mượt mà tuôn chảy, câu thơ mở bài được nhắc lại 4 lần trong bài thơ "Tỏa rạng lòng con nét chữ Thầy" như một điệp khúc đầy yêu quí, kính trọng người Thầy. Không phải đang nhiên người ta thường so sáng công lao của Thầy Cô với đấng sinh thành ra ta "Ân truyền thụ minh tâm khắc trí/ Nghĩa sinh thành tạc dạ lưu tâm", và những người học trò thường gọi Thầy (cô) và xưng con. Chính vì sự tôn kính đó đã đặt trên vai người giáo viên trọng trách nặng nề của mình đối với lớp trẻ, mầm non của Tổ Quốc.

Là một người Thầy chân chính phải có rất nhiều đức tính mẫu mực để học trò lấy làm gương, không ít những học trò thành đạt khi ra trường có phong cách, lời nói hao hao giống thầy giáo của mình, người thầy giáo trong bài thơ được nhà thơ Hansy dùng những từ ngữ thật đẹp để ca ngợi:

Nhân từ đức độ bổng trầm hay 
Ngùi thương khỏa vẹn ngào thơm ấy
Cảm mến vuông tròn đẹp đẽ thay

Chính vì trọng trách lớn lao xã hội giao phó nên hình ảnh người thầy cũng gắn liền với những vất vả mà nghề giáo đeo đẳng suốt đời. Những tình cảm chân thành của học trò đã níu kéo làm động lực để người Thầy vượt qua mọi gian khó của cuộc sống, vui vẻ, tự hào với sự nghiệp trồng người của mình:

Bảng phấn theo đời nương cõi bụi 
Chương vần mãn kiếp lộng hồn ai

Hình ảnh Thầy soạn bài hằng đêm bên ánh đèn với tập giáo án để ngày mai học trò có những bài học hay đã trở thành nét đẹp gây xúc động tâm hồn biết bao người: "Hằng đêm nghĩ ngợi tìm tia sáng". Mái tóc thầy bạc nhanh theo từng nét chữ để học trò sáng lòng, tỏ dạ. hình ảnh ấy dễ mấy ai quên!

Sang thức 2 cũng vẫn bắt đầu và kết thúc bằng câu "Tỏa rạng lòng con nét chữ Thầy" để nhấn mạnh thêm câu "Nhất tự vi sư". Mỗi chữ của Thầy là hành trang cuộc sống suốt đời con mang theo, là nền móng tâm hồn và sự nghiệp để chúng ta lớn lên thành người.
Tình cảm thầy trò đẹp đẽ biết bao, gắn liền với thời học sinh áo trắng vô tư trong sáng. Thầy đã chắp cánh cho những ước mơ bay cao bay xa. Xin được nghiêng mình kính trọng đức độ và tri thức của Thầy:

Ngôn hành thỏa bụng thầm yêu quá
Nẻo đức nghiêng mình dễ phục thay

"Vài khi ngoái vọng thời son trẻ" ai trong chúng ta không thầm tiếc nuối quãng đời đẹp nhất, và mỗi ngày 20 -11 đến, một ngày như bao ngày nhưng lại trọng đại hơn bao ngày bởi đây là ngày Hội của các thầy cô, những trò ngoan lại dành những đóa hoa tươi thắm và những lời chúc tốt đẹp để thể hiện tình cảm và truyền thống "tôn sư trọng đạo" của dân tộc Việt Nam.

Bài thơ không chỉ hay ở từng câu chữ được lựa chọn rất khéo thể hiện vốn từ phong phú của tác giả còn được viết theo thể Ngũ độ thanh của thơ Đường luật nên rất giàu tính nhạc. Nhạc sỹ Hải Anh có lẽ cũng có niềm xúc động như Minh Hien khi đọc bài thơ nên đã phổ nhạc cho bài thơ, mời các bạn lắng nghe giai điệu sâu lắng của bài hát NHẤT TỰ VI SƯ với lời thơ của thi sỹ Hansy.

http://sannhac.com/mp523994/NHAT-TU-VI-SU-haianhyeunhacvietnam.htm

Minh Hien

Thơ họa

BÁN TỰ VI SƯ

Dù cho nửa chữ biết ơn Thầy
Học hỏi thêm nhiều sẽ thấm hay
Đức độ lừng thơm ngời nghĩa cả
Tâm hồn tỏa rạng thắm tình thay
Từ khi nhỏ dại tôn thờ dáng
Tận thủa khôn già kính lễ ai
Khắc đậm tim hồng in thẳm cõi
Dù cho nửa chữ biết ơn Thầy

Dù cho nửa chữ biết ơn Thầy
Lễ hội hôm này tỏ kính ai
Nhạc nhã vui vầy chan tiếng thả
Thơ vần rộn rã ngỏ lời thay
Muôn lòng kết nghĩa tình yêu đẹp
Một quãng ươm mầm hiểu biết hay
Kỷ niệm đừng quên dù cách quãng
Dù cho nửa chữ biết ơn Thầy

Minh Hien

Thứ Năm, 19 tháng 11, 2015

BỤI PHẤN

BỤI PHẤN
( Lộc lư ngũ bộ)

BỤI PHẤN RƠI TRÊN MÁI TÓC THẦY

Đan thành sợi nắng tỏa vào mây
Chiều nay trở lại ngôi trường cũ
Nỗi nhớ ùa theo kỷ niệm đầy
Vẫn dáng năm nào rao giảng đạo
Ôi hình thuở nọ dắt dìu tay
Ơn người dạy dỗ từ thơ bé
Khắc dạ thầm ghi những tháng ngày

Con về xúc động cảnh còn đây
BỤI PHẤN RƠI TRÊN MÁI TÓC THẦY
Chở khách qua sông tình giữ lại
Đưa đò cập bến nghĩa bồi xây
Âm thầm bục giảng in hình cũ
Lặng lẽ thời gian tỏa bóng gầy
Bảng trắng nhòa đi từng nét chữ
Cho tràn lệ nhỏ mắt khờ ngây

Ríu rít đàn chim trở lại bầy
Ôn về kỷ niệm áo tung bay
Thư tình thả dưới ngăn bàn bạn
BỤI PHẤN RƠI TRÊN MÁI TÓC THẦY
Dễ mấy ai quên thời phượng đỏ
Thêm nhiều nỗi nhớ buổi cờ vây
Hành trang cuộc sống từ con chữ
Mãi đọng hồn ta thắm thiết vầy

Ra trường viễn xứ biệt trời Tây
Gặp cảnh buồn vui mắc vũng lầy
Chỉ muốn quay về mưa đẫm hạt
Sao thèm trở lại nắng vàng cây
Lời cô ở giữa tâm hồn trẻ
BỤI PHẤN RƠI TRÊN MÁI TÓC THẦY
Mỗi nấc thang đời tâm nguyện ủ
Luôn gìn giữ đức chẳng gì lay

Trống điểm rền vang mỗi nhịp chày
Vun trồng hạt giống để rồi gây
Măng non tổ quốc cao đầu mũ
Tuổi trẻ quê hương vững bước giày
Nảy lộc xuân đời bao chữ tốt
Ươm mầm lớp nhỏ những điều hay
Hoàng hôn phủ xuống bờ vai nhọc
BỤI PHẤN RƠI TRÊN MÁI TÓC THẦY

Minh Hien 

Thứ Ba, 17 tháng 11, 2015

GHI NHỚ

GHI NHỚ
(tung hoành, giao cổ)

ÂN nguyền biển rộng với tùng lâm
TRUYỀN tiếp muôn đời nghĩa đậm thâm
THỤ đáo ngời quang xuyên cả cõi
MINH thông mọi mặt biết thương thầm
TÂM tình cảnh ngộ qua ngày khó
KHẮC trạm lòng con vượt bão dầm
TRÍ lớn mai sau thành đạt phải
NGHĨA SINH THÀNH TẠC DẠ LƯU TÂM

Minh Hien

PHƯỢNG HỒNG

PHƯỢNG HỒNG
(Thuận nghịch độc)

Hồng phượng nắng xưa lại nhớ thầy
Giọng trầm ngâm giảng khiến trò ngây
Mong ngày hạ trắng thân bàng vẫy
Mộng thuở trường vui cỏ lá vầy
Lòng đượm nghĩa ân chờ vẫn đấy
Bóng mờ nhân ảnh thấy còn đây
Trông hoài mắt bạn trao tình ấy
Hồng phượng nắng xưa lại nhớ thầy

Thầy nhớ lại xưa nắng phượng hồng
Ấy tình trao bạn mắt hoài trông
Đây còn thấy ảnh nhân mờ bóng
Đấy vẫn chờ ân nghĩa đượm lòng
Vầy lá cỏ vui trường thuở mộng
Vẫy bàng thân trắng hạ ngày mong
Ngây trò khiến giảng ngâm trầm giọng
Thầy nhớ lại xưa nắng phượng hồng


MINH HIEN

BẠN CŨ TRƯỜNG XƯA

BẠN CŨ TRƯỜNG XƯA
(Ngũ độ thanh) 

Mỗi độ thu vàng trở lại đây
Trường xưa bạn cũ thảo thơm đầy
Cây bàng lá đỏ rơi về cội
Nghĩa đạo ân ngời ủ nắm tay
Dẫu ở ngàn phương tìm chúng bạn
Cho tràn mọi ngả đến thời nay
Thầy cô rạng rỡ bao màu áo
Cảm động tâm hồn mãi ngất ngây

Cảm động tâm hồn mãi ngất ngây
Dâng trào mắt lệ hỏi ngày nay
Người ra viễn xứ xây lầu mộng
Kẻ luyến quê nhà vỡ ruộng tay
Vẫn ghẹo môi hồng da trắng trẻo
Còn thương vẻ đẹp mắt đong đầy
Tình yêu thuở trước giờ nguyên vẹn
Mỗi độ thu vàng trở lại đây

Minh Hien

Thứ Sáu, 13 tháng 11, 2015

NỤ HÔN

NỤ HÔN
(ngũ độ thanh)

Lửa ái đang bừng giữa nụ hôn
Tình si mạnh mẽ lấy hơi dồn
Trăng còn lặn biển vàng mơ chốn
Nhật đã thiêu trời ráng đỏ môn
Gặp gỡ thiên đường trao mảnh vốn
Chờ mong hạnh phúc thoả tâm hồn
Lồng môi vẫn thẹn nên là trốn
Giận dỗi chi người bảo ác ôn

Giận dỗi chi người bảo ác ôn
Lời yêu ngọt đẫm phả mê hồn
Vì thương nhớ mãi về long cổn*
Để đắm say hoài vượt vũ môn**
Mỗi bận xa rời tim bất ổn
Và khi trở lại máu thêm dồn
Ôm chầm thoả thích lòng ngây thộn
Lửa ái đang bừng giữa nụ hôn

Minh Hien
* long cổn: áo vua ( chỉ người có chức sắc)
** vượt vũ môn: vượt qua 1 ngưỡng nào đó


CHỜ HÔN
(Ngũ vị hương)

Ơi nàng ước mãi lịm chờ hôn
Thỏa mãn niềm mơ biếc đượm dồn
Rạng phả thơm ngời loang giữa rốn
Ngơ lừng thắm đẫm sạt bờ môn
Cho lòng cảm điệu giàu kho vốn
Để trái tình yêu mượt cõi hồn
Đã chịu nhau rồi chi lẩn trốn
Môi kề má nẩy mặc hàn ôn

Môi kề má nẩy mặc hàn ôn
Lửa mộng trào dâng xõa đốt hồn
Quãng nhịp cho dày cung quý bổn
Đôi làn để ngọt sắc hoàng môn
Non bồng mỗi đứa ra đòn rộn
Cõi nhược cùng nhau thỏa sức dồn
Ái cảm chan đầy sao nỡ thộn
Ơi nàng ước mãi lịm chờ hôn

HANSY


Hôn gió

Dỗ ngọt cung lòng gởi gió hôn
Buồng tim lỗi nhịp máu căn dồn
Thương hoài kỷ niệm nơi hàng cốm
Nhớ mãi ân tình ở bụi môn
Để má thêm hồng cho bỡn nguyệt
Làm mây nhiễu sắc chợt ru hồn
Trần gian hỗn loạn trò hư cấu
Diễm ảo hương tình khúc nhạc ôn

Diễm ảo hương tình khúc nhạc ôn
Đồi hoang cỏ dại mắt vô hồn
Như người ngậm ngải đầy mơ tưởng
Tựa kẻ ôm trầm mãi bế môn
Nguyệt lão lầu xanh làn má tỏ
Trầu cau kiệu đỏ ánh trăng dồn
Canh trường mộng thấy như hoàng tử
Dỗ ngọt cung lòng gởi gió hôn

Vancali

CÓ LẼ CHI

Có lẽ chi hoài phải đợi hôn
Nhìn xem sẽ biết thả hơi dồn
Hai người chạm đẩy qua vòm rốn
Bốn cẳng co xoài vượt dãy môn
Cảnh tượng phô bày trên mẽ thốn
Lời yêu cháy bỏng tận tâm hồn
May mà nhiếp ảnh quay nhào lộn
Trộm nghĩ chơi trò quả ác ôn

Trộm nghĩ chơi trò quả ác ôn
Bày ra để đó dịp trao hồn
Nam vờn nhảy mẫu tung hòn ngọc
Nữ xoải đưa bài đá cọc môn
Ván đuổi đầu khơi còn lẫn lộn
Cờ tan cuối luận vẫn quay dồn
Đâu bằng nghỉ việc đừng tiêu tốn
Có lẽ chi hoài phải đợi hôn.

Trần Xuân Sinh


THƠM

Sao hoài thấp thỏm đợi nàng hôn
Ngưỡng vọng mùi thơm mải miết dồn
Khỏa lịm làn môi lờ lững rốn
Lâng ngời mắt mũi chập chờn môn
Tang tình dạ huyễn mê ngồn ngộn
Ảo giác huyền hư rạng rỡ hồn
Vẫn ước đêm ngày mơ thật ổn
Tâm đầu ý hợp thỏa niềm ôn

Tâm đầu ý hợp thỏa niềm ôn
Hãy kiss* người ơi đọng giữa hồn
Cõi mộng tưng bừng thơm thảo chốn
Khu vườn mát mẻ ngọt ngào môn
Niềm yêu huyễn ảo hoài pha trộn
Nỗi nhớ cuồng say lịm phả dồn
Đã mấy hôm rồi tâm hỏa rộn
Sao hoài thấp thỏm đợi nàng hôn

HANSY
*hôn


Đợi Hôn

Lâu rồi ước nguyện cảnh người hôn
Quạnh quẽ chờ trông tiếng thuở dồn
Lạnh lẽo đêm về vương mỏi chốn
Âm thầm sáng lại dõi mòn môn
Nam miền buổi đợi buồn sâu vốn
Bắc cõi ngày mong khổ đậm hồn
Rạng rỡ môi hồng sao lẩn trốn
Mơ hoài tủi phận mỗi chiều ôn

Mơ hoài tủi phận mỗi chiều ôn
Đợi mãi tàn thân khổ buốt hồn
Vắng lặng đơn phòng chia ngã bổn
Tiêu điều lẻ bạn chốn đường môn
Miền ân trỗi dậy lòng thương tổn
Cõi ái trào dâng nhịp thở dồn
Vội vã môi chầm cơn khát thổn
Lâu rồi ước nguyện cảnh người hôn

TD NH

Thứ Năm, 12 tháng 11, 2015

GẦN ĐẤT XA TRỜI


GẦN ĐẤT XA TRỜI 

Gần đất xa trời vẫn muốn em
Râu cằm bạc phếch dáng nhom nhem
Hồi xuân đánh bại khi vào xới
Sức trẻ còn thua phút động rèm
Cá ngựa dăm vò ngâm uống để
Dê xồm mấy đĩa gọi ăn khem
Nhiều tiền xuống lỗ sao mang đặng
Dở chứng mua mèo để ngó xem

Dở chứng mua mèo để ngó xem
Bao nàng thích của chẳng kiêng khem
Tình yêu trẻ ngố lơ ngơ cửa
Hạnh phúc già dơ nhộn nhạo rèm
Chẳng biết thằng khôn làm vớ vẩn
Hay là kẻ dại thích lem nhem
Mai này cụ chết tha hồ hưởng
Phúc lộc thêm nhiều để sướng em

Minh Hien 


MINH HIỀN.

Minh Hiền yểu điệu sắc ngời em
Để ngắm nào cầu vớ vẩn nhem
Nguyệt rọi hoa dung thuần khiết vẻ
Phú buông chữ ngọc sáng trong rèm
Họa kia chút nghịch pha vì tếu
Xướng nọ hơi cuồng chọc dẫu khem
Đắc dụng ngôn hay mà chẹt lão
Thôi đành ngả nón lẹ chào em

Thôi đành ngả nón lẹ chào em
Nhớ thuở tung hoành ít buổi khem
Nhất trượng vừa khoe người lột giáp
Song tu mới chạm kẻ co rèm
Sức trâu chẳng mệt y bào rách
Vó ngựa càng dòn gối nệm nhem
Thiếp trẻ tay sờ khen cứng cựa
Chưa từng thất trận để buồn em.

Gần Đất Xa Trời.


DÊ XỒM SUNG MÃN

Dê cụ sung hoài mới tán em
Xin đừng tưởng bở đã kèm nhem 

Anh hùng quắc thước thoi giường nệm
Quân tử cường khang lấn bức rèm
Sổ dọc vang trời ra lực chém
Vung quày dậy đất nỏ cần khem
Đầu thương nhọn hoắt mài ngon lẻm
Cứ thử dzô nào mặc sức xem

Cứ thử dzô nào mặc sức xem
Tung hoành náo động việc gì khem
Chim bay xoãi cánh toang cùng hẻm
Nước chảy tràn cung thấm đẫm rèm
Thơ thẩn trong ngoài mê mẩn lẹm
Lững lờ trên dưới thẩn thờ nhem
Còn thêm chiêu pháp hàm râu kẽm
Dê cụ sung hoài mới tán em

HANSY


ẤT MÙI NÓI CHUYỆN DÊ

Ông gần xuống lỗ tán gì em?
Tính vẫn dê xồm tóc bạc nhem
Cậy phú dùng tiền hoa rắc cổng
Khoe sang úp mũ gậy tung rèm
Ngọc Dương nhậu lắm chừng ham trẻ
Pín Hổ xài nhiều lẽ chịu khem?
Thiếu nữ người ta hơn hớn vậy
Mua về chắc cũng để dành xem.

Mua về chắc cũng để dành xem
Lực chẳng bằng lòng vật vã khem
Giáp đã bung khuy trời lộ nguyệt
Xiêm chưa tháo cúc cảnh ngăn rèm
Đường mây nét tỏ trơn lì bạch
Bụi cỏ sương hờn ướt sũng nhem
Lệch chiếu rơi khăn bình xấp ngửa
Nửa chừng nhũn gối giận hờn em.

Gần Đất Xa Trời

DỖI HỜN

DỖI HỜN
(Ngũ vị hương)

Trời như dải lụa kết mây kiều
Chẵn chục tim vàng thỏa dấu yêu
Gửi lại nơi nàng bao nỗi nhớ
Trao về một chốn những niềm phiêu
Hờn chi đẫm mắt loang tình khổ
Giận để đau lòng dỗ ái xiêu
Trọn lễ tình nhân người khắc khoải
Thương chìm dạ thẳm cõi bồng liêu

Thương chìm dạ thẳm cõi bồng liêu
Đã hết trăng thề thuở lịm yêu
Thảng thốt quơ tìm trang nghĩa vợi
Chao chùng lục kiếm buổi tình phiêu
Người ơi xót dạ sầu nghiêng ngã
Đât hỡi đau lòng lặng bổ xiêu
Dõi mắt mơ hồ niềm vọng tủi
Còn đâu dải lụa kết mây kiều

Minh Hien + Hansy

Thứ Tư, 11 tháng 11, 2015

SANG NGÀY

SANG NGÀY
(Thuận Nghịch độc)

Ngày sang đã mãi đợi mong chờ
Huyễn mộng trao người ước dệt tơ
Đầy nắng tỏa thu lòng thắm quyện
Lắm mưa tràn hạ dáng huyền mơ
Say hồn lộng gió nơi tình ảo
Đượm nghĩa vàng trăng thuở ái mờ
Ngây dại tiếc dần phai nhạt cảnh
Nay buồn thả chữ để làm thơ

Thơ làm để chữ thả buồn nay
Cảnh nhạt phai dần tiếc dại ngây
Mờ ái thuở trăng vàng nghĩa đượm
Ảo tình nơi gió lộng hồn say
Mơ huyền dáng hạ tràn mưa lắm
Quyện thắm hồn thu tỏa nắng đầy
Tơ dệt ước người trao mộng huyễn
Chờ mong đợi mãi đã sang ngày

Minh Hien


HOÀI MONG

Ngày quyện tháng thương đẫm đợi chờ 
Diệu lòng thơm ái hảo huyền tơ
Đầy trăng luyến nhớ gầy cung mộng
Thẫm nhạc loang nguyền dệt cõi mơ
Say khướt lộng đời hương phấn dậy
Lả lơi thầm nguyệt gối chăn mờ
Ngây khờ đượm ngát nồng hư huyễn
Nay xướng họa tình thỏa điệu thơ

Thơ điệu thỏa tình họa xướng nay
Huyễn hư nồng ngát đượm khờ ngây
Mờ chăn gối nguyệt thầm lơi lả
Dậy phấn hương đời lộng khướt say
Mơ cõi dệt nguyền loang nhạc thẫm
Mộng cung gầy nhớ luyến trăng đầy
Tơ huyền hảo ái thơm lòng diệu
Chờ đợi đẫm thương tháng quyện ngày

HANSY


NHẠT PHAI

Ngày lặng nhớ thương lịm ngóng chờ
Lệ tràn khơi tủi chạnh lòng tơ
Đầy vơi mùa ước lồng trăng quyện
Héo rũ hoa tàn hẹn buổi mơ
Say chén cạn tình nuôi mộng ảo
Đợi ai dầm bóng trải sương mờ
Ngây hồn quạnh vắng đêm buồn phủ
Nay ái ngập sầu đượm rối thơ

Thơ rối đượm sầu ngập ái nay
Phủ buồn đêm vắng quạnh hồn ngây
Mờ sương trải bóng dầm ai đợi
Ảo mộng nuôi tình cạn chén say
Mơ buổi hẹn tàn hoa rũ héo
Quyện trăng lồng ước cảnh vơi đầy
Tơ lòng chạnh tủi khơi tràn lệ
Chờ ngóng lịm thương nhớ lặng ngày

Bien Buon


Ngày Mộng
Ngày đêm mộng ước vẫn trông chờ
Diệu ảo ru đời kết chỉ tơ
Đầy nguyệt với sương hoà ái tỏ
Đủ mây cùng gió quyện tình mơ
Say lòng giữ sắc tươi trời lộng
Thắm dạ trao hương ngát cõi mờ
Ngây ngất vị nồng tim thỏa nguyện
Nay thời hợp nghĩa ý lồng thơ

Thơ lồng ý nghĩa hợp thời nay
Nguyện thỏa tim nồng vị ngất ngây
Mờ cõi ngát hương trao dạ thắm
Lộng trời tươi sắc giữ lòng say
Mơ tình quyện gió cùng mây đủ
Tỏ ái hòa sương với nguyệt đầy
Tơ chỉ kết đời ru ảo diệu
Chờ trông vẫn ước mộng đêm ngày

HCQ


GỢI THƯƠNG
Ngày qua quạnh vắng gợi thương chờ
Nảy trỗi cung đàn dạo phím tơ
Đầy ái vấn vương tràn sắc nở
Đẫy tình dào dạt quẩn quầng mơ
Say nồng nguyệt thẹn chan lòng rỡ
Cháy đượm hồn loang tỏa ngõ mờ
Ngây thộn cứ trào dâng thỏa nhớ
Nay chiều tỏa ngát quyện làn thơ

Thơ làn quyện ngát tỏa chiều nay
Nhớ thỏa dâng trào cứ thộn ngây
Mờ ngõ tỏa loang hồn đượm cháy
Rỡ lòng chan thẹn nguyệt nồng say
Mơ quầng quẩn dạt dào tình đẫy
Nở sắc tràn vương vấn ái đầy
Tơ phím dạo đàn cung trỗi nảy
Chờ thương gợi vắng quạnh qua ngày
LH Xung Ca Ca.
Y ĐỀ

Ngày thương luyến mộng ngõ mong chờ
Khúc diệu chan nồng thắm nguyệt tơ
Đầy ái ngọt êm tràn nẻo vọng
Đẫm tình thơm dịu phủ thềm mơ
Say hồn ngất tỏa huyền hương dậy
Đắm dạ trầm loang ảo sắc mờ
Ngây dại để dần vương huyễn dệt
Nay lòng gởi giấc điệp vào thơ

Thơ vào điệp giấc gởi lòng nay
Dệt huyễn vương dần để dại ngây
Mờ sắc ảo loang trầm dạ đắm
Dậy hương huyền tỏa ngất hồn say
Mơ thềm phủ dịu thơm tình đẫm
Vọng nẻo tràn êm ngọt ái đầy
Tơ nguyệt thắm nồng chan diệu khúc
Chờ mong ngõ mộng luyến thương ngày.

Khánh Mỹ Trần

Thứ Ba, 10 tháng 11, 2015

XUÂN HÀ NỘI

XUÂN HÀ NỘI
(Ngũ độ thanh)
Xuân về lễ hội thoảng trầm hương
Lãng tử hồng nhan tấp nập đường
Trúc Bạch trong lành ôm vĩ đảo
Tây Hồ óng ả quyện hàn sương
Khung trời đắm mộng loang hờn dỗi
Quãng nhạc say tình khỏa nhớ thương
Những tưởng cùng anh choàng dạo phố
Đào Mai nở rộ ướp tim hường

Đào Mai nở rộ ướp tim hường
Vãn cảnh trong chiều gió quyện thương
Trấn Vũ huyền linh tầm cửa Phật
Ba Đình tráng lệ phả hồn sương
Say tình hạnh phúc miền thơm thảo
Thỏa mộng êm đềm nỗi mến thương
Cảm xúc chao lòng phiêu lãng gọi
Xuân về lễ hội thoảng trầm hương

Minh Hien

XUÂN ĐỒNG NAI

Đào mai nở rộ ướp tim hường
Gởi mộng trăng nguyền đẫm dáng thương
Dạ bưởi Tân Triều mơ lễ Tháp*
Giang Điền nhạc thác khỏa lời sương
Vầng yêu cõi Bắc duồng lâng nẻo
Nỗi nhớ trời Nam lộng khỏa đường
Diệu ảo Xuân lòng ngan ngát mãi
Cho Quỳnh-Trúc nguyện thỏa vầy hương

Cho Quỳnh-Trúc nguyện thỏa vầy hương
Ái cảm hồng Xuân rợp ngã đường
Gởi nắng huê tình thêu cõi hạc
Ru lời huyễn ái bạt làn sương
Rồi đem thượng uyển chườm cung nhớ
Lẫn dệt nghê hằng phả điệu thương
Duỗi cánh thơ tình mơ lịm ảo
Đào mai nở rộ ướp tim hường

HANSY

* Tháp Rùa

Thứ Hai, 9 tháng 11, 2015

NIỆM KHÚC

NIỆM KHÚC
(thuận nghịch độc)

Vơi lệ mắt buồn cảnh cũ nơi
Bởi yêu thương khắc dạ trong ngời
Mời hương mộng huyễn mơ ngày khởi
Gởi sắc xuân thì nhớ bạn chơi
Khơi lại tiếng lòng chan điệu hỡi
Nới dần cung nhạc luyến người ơi
Rơi rơi cánh mỏng hoa chờ đợi
Trời tối thẫm sương xám vợi vời

Vời vợi xám sương thẫm tối trời
Đợi chờ hoa mỏng cánh rơi rơi
Ơi người luyến nhạc cung dần nới
Hỡi điệu chan lòng tiếng lại khơi
Chơi bạn nhớ thì xuân sắc gởi
Khởi ngày mơ huyễn mộng hương mời
Ngời trong dạ khắc thương yêu bởi
Nơi cũ cảnh buồn mắt lệ vơi

Minh Hien