Thứ Tư, 30 tháng 3, 2016

MỘT CÕI ĐI VỀ

MỘT CÕI ĐI VỀ

BAO dòng thơ nhạc chứa hàm ân
NHIÊU bấy tình thương vọng tưởng lần
NĂM dở dang đời hương rã phấn
RỒI đau đớn mộng gió đùa vân
CÒN chăng dương khí ngoài biên trận
MÃI đọng huyền linh giữa chín tầng
RA chốn cửu tuyền tê tái ngẩn
ĐI về mấy độ lả trời xuân

ĐI xuống sông đời rệu rã thân
ĐÂU nơi nương dựa chúng ta cần
LOANH khờ khạo ái chao chùng giận
QUANH bội bạc tình rệu rã nâng
CHO mịt mờ duyên sầu thẳm ngấn 
ĐỜI ngao ngán nợ khổ ran phần
MỎI hồn chi nữa mà nghiêm cẩn
MỆT úa tim hồng bặt tiếng ngân

TRÊN đường cát bụi chẳng nào cân
HAI nẻo xuống lên mặc sức quần
VAI gánh giang hồ lâm hụt hẫng
TA vầy sương gió mộng toàn tân
ĐÔI làn quyễn khúc êm đềm bận
VẦNG ánh tình thơ rạng rỡ quầng
NHẬT ký hoan đời tha thiết ngẩng
NGUYỆT trầm thủy thượng chuyển hoàn luân

RỌI ánh cầm thư giữa nẻo trần
SUỐT đời xin giã biệt mùa sân
TRĂM con chim mộng đành quy ẩn
NĂM chiếc thuyền tu lại diễm ngần
MỘT khắc ta bà quên số phận
CÕI nguyền dương thế gác tình chân
ĐI tìm phước hạnh ngời tinh tấn
VỀ chốn hư không để dưỡng thần

HANSY
*
MỘT CÕI ĐI VỀ

MÂY bay mải miết chẳng quay về
CHE khuất lưng chừng một cõi mê
TRÊN đỉnh non cao vầng nguyệt kế
ĐẦU con suối nhỏ bóng dương kề
VÀ đau đớn cảnh phai nhoà lệ 
NẮNG nhạt buông chiều chợt tái tê 
TRÊN bước đường xa hoài vẫn kể
VAI gầy thả bước mộng sơn khê 

ĐÔI bóng chia ly chẳng muốn về
CHÂN trần thả bước cõi trời mê
TA nào cạnh nhớ thương đời lẻ
ĐI đến miền xa ái chẳng kề 
SÔNG cạn trơ không vào suối bể 
CÒN đâu nước mắt dạ buồn tê 
Ở nơi vĩnh cửu vô thường thế
LẠI luyến lưu đời nẻo cốc khê

CON nước lênh đênh chẳng trở về
TIM sầu héo rũ buổi trầm mê 
YÊU nhiều ái hỡi mong hoài để
THƯƠNG lắm người ơi muốn cạnh kề 
VÔ cảm giữa đời trơ mắt kệ
TÌNH còn trong giấc ảo lòng tê 
CHỢT nghe bản nhạc buồn hoang phế
GỌI nắng sau triền ngọn tiểu khê

LẠI mơ viễn cảnh ái ân về
THẤY mộng êm đềm chỉ huyễn mê
TRONG giấc người bên mình ước thệ 
TA mong nhớ giữa buổi ai kề 
HIỆN hình ảnh cũ hồn đau xé
BÓNG đổ trăng mờ dạ xót tê 
CON sóng bơ vơ ngoài cõi bể
NGƯỜI hoài tưởng nhớ mộng ngàn khê 

+Minh Hien 
*
MỘT CÕI ĐI VỀ

NGHE tiếng chim kêu lặng lẽ buồn
MƯA trào khắp nẻo giọt sầu tuôn
NƠI nào niệm cũ còn in luống
NẦY bến bờ xưa vẫn đọng luồng
LẠI nhói bên lòng câu nghĩa muộn
NHỚ thầm giữa dạ khúc tình suông
MƯA rơi tí tách đau cuồn cuộn
XA thẳm thuyền yêu quạnh ái nguồn

MƯA chiều quạnh ái lệ lòng tuôn
BAY đến trần gian diễn vở tuồng
TRONG kiếp con người đau đáu cuộn
TA thời hạnh phúc nhẹ nhàng buông
BAY về cuối nẻo bao phiền muộn
TỪNG lạc đường mơ lắm tủi luồn
HẠT nhớ giăng đầy nơi bãi ruộng
NHỎ dài sợi luyến tạc thành khuôn

TRĂM sợi tơ hồng nhỏ lặng buông
NĂM xưa hẹn hứa vẹn ân nguồn
VÔ vàn kỉ niệm thơm ngời luống
BIÊN giới sông tình rạng rỡ muôn
CHƯA vẽ môi đời cơn gió cuộn...
TỪNG tô mắt diễm bến mơ luồn
HỘI hè rộn rã sầu dâng xuống..
NGỘ thấy con đò lạc mất luôn

CHẲNG còn bến đỗ chẳng còn luôn
BIẾT hỏi rằng ai lạc chiếc xuồng...
NƠI có đôi mình gieo ái cuộn
NÀO đâu tỷ kiếp dệt duyên nguồn
LÀ xưa bão nổi nhàu tim luống
CHỐN cũ mưa tràn lạnh tiếng chuông
QUÊ có câu hò ru giấc muộn
NHÀ sau cửa trước ngẩn ngơ buồn

+Hoccachquen Motnguoi 
*
MỘT CÕI ĐI VỀ

TRONG cõi đi về nặng vấn vương
KHI yêu khi hận đắng can trường
TA tìm kỷ niệm nơi vô tưởng
VỀ kiếm tình thương chốn mộng thường
LẠI rã hồng mơ vì lạc hướng
NHỚ hoài ác mộng đã sai phương
TA buồn lệ đổ hồn không vượng
ĐI mãi mà sao chẳng hết đường

ĐI mãi mà sao chẳng hết đường
LÊN ngàn xuống biển cứ mù phương
NON nhòa mây vắng lòng không vượng
CAO núi dài sông dạ bất thường
ĐI dệt hình yêu say ái tưởng
VỀ đan sắc nhớ lụy tình trường
BIỂN đau quặn sóng mơ bờ thượng
RỘNG đắng si buồn cõi mộng vương

ĐÔI bàn chân lạc nẻo hoài vương
TAY mỏi làm sao xóa lệ trường
NHÂN mạng lang thang tràn viễn tưởng
GIAN nan phận kiếp dậy vô thường
CHƯA thông ảo mộng nên lầm hướng
TỪNG rõ hảo tình lại trái phương
ĐỘ ấm tâm hồn không tỏa vượng
LƯỢNG đông cảm xúc ngập tràn đường

NGỌN thương muốn tỏ phải lên đường
GIÓ mộng ngọt ngào dạo tứ phương
HOANG địa ngân bài ca hảo tưởng
VU sơn hát bản nhạc hồng trường
THỔI thơm làn nhớ về buôn thượng
BUỐT thắm hơi yêu trải bản thường
XUÂN ngát tình ca nhờ nhạc trưởng
THÌ thầm luyến tiếc lệ nhòa vương

+Dũng Nguyên 
*
MỘT CÕI ĐI VỀ

TRONG đời vất vưởng một mình ta…
KHI đớn lúc đau thoáng bỗng già…
TA lặng tim sầu nơi cõi lạ…
VỀ đâu ở đó nẻo xuân tà…
LẠI miền kỷ niệm người như đã…
NHỚ cảnh xuân thì mộng víu qua…
TA chết nửa tim tàn úa cả…
ĐI cùng năm tháng nhạt màu hoa…

ĐI đến bồng lai cũng chỉ là…
LÊN từng ngọn gió gập ghềnh qua…
NON lồng lộng xạc xào cây lá…
CAO vút tầng mây nắng vỡ òa…
ĐI để buồn đau rồi lịm rã…
VỀ cho khổ lụy sẽ dần xa…
BIỂN chiều sóng vỗ làn êm ả…
RỘNG mở hồn hoang ngỡ mộng hòa…

ĐÔI bờ thiện ác những dèm pha…
TAY chẳng bùn dơ chí thiện mà…
NHÂN thế ơ thờ tình nghĩa ngạ…
GIAN thần nhũng nhiễu sự đời tha…
CHƯA tròn nghiệp lớn xua tàn ngã (1)…
TỪNG vẹn trời xanh diệt hết tà (2)…
ĐỘ chúng sinh này tâm nỏ sá…
LƯỢNG tình gạt bỏ chốn phong ba…

NGỌN bút còn gieo mộng ước là…
GIÓ đồng hương nội ngạt ngào hoa…
HOANG miền lạc nẻo ngời cây lá…
VU thế gạt đời ác tặc sa…
THỔI bạt cuồng phong êm giấc thả…
BUỐT lạnh rời ươm dịu cánh hoa…
XUÂN sẽ thùa hương về vạn ngả…
THÌ thầm bóng nguyệt dõi cùng ta…

+phan huu cuong 
(1) Bản ngã
(2) Tà tâm của chính mình
*
MỘT CÕI ĐI VỀ

Trong kiếp con người cuộc trả vay
Khi nhân quả định nghiệp bao dày
Ta chìm huyễn ảo cầu muôn trượng
Về số không đời ngậm đắng cay
Lại giấc Nam Kha hồ đoạn chuỗi...
Nhớ nơi Bể Khổ những mong ngày...
Ta đừng mỏi mệt vòng quanh nữa
Đi khỏi vô thường sẽ trắng tay

Đi cùng bóng hạc giữa tầng không
Lên tận trời xanh thưởng gió bồng
Non ấy triền Vu bừng rạng cảnh 
Cao kìa thác Cửu dội ngầu sông 
Đi tìm một sớm chân dừng mỏi
Về thấu trăm năm mộng kết nồng
Biển cũng nào sâu bằng dạ thế
Rộng dài thẳm tận đến mênh mông 

Đôi lần thẳm tận cõi lòng ta
Tay muốn đưa lên rửa bụi tà
Nhân bái tâm cầu xây thiện quả 
Gian trừ ác bỏ chết hiền ma
Chưa tường tỏ phận u buồn đã 
Từng rõ ràng thân khổ não mà
Độ thấu luân hồi vay mãi trả
Lượng còn lối thoát để tìm ra?

Ngọn ngành lối thoát đã dần thông
Gió chở niềm tin rực ánh hồng!
Hoang đảo tâm hồn chân kết thiện 
Vu hồi trở lại sắc thành không
Thổi sầu trút hận qua ghềnh biển
Buốt khổ ngùi đau ném quãng đồng
Xuân đến hoa lòng đang hé nở
Thì thầm quả hạnh bõ ngày đông

+Thủy Hoa




Thứ Ba, 29 tháng 3, 2016

THẮM DUYÊN

THẮM DUYÊN
(Áp cú)

Có phải đôi mình đã thắm duyên

Duyên ai thầm ước những đêm huyền
Huyền mơ đắm đuối say trăng thẫm
Thẫm mộng yêu kiều xiết nguyệt miên
Miên quãng thơ ngâm nồng tỏa suốt
Suốt đêm nhạc gảy ấm lan truyền
Truyền bao xúc cảm êm đềm tới
Tới bến yên lành dệt cảnh uyên

Tới bến yên lành dệt cảnh uyên
Uyên ương xoải cánh tiếng ca truyền
Truyền tan giữa lối cung đường lặng
Lặng thẩm ngang dòng phách nhịp miên
Miên khúc tình tang mùa ảo diệu
Diệu lòng thơm thảo cõi mơ huyền
Huyền trăng thi sỹ người thương có
Có phải đôi mình đã thắm duyên

Minh Hien


Bóng Duyên

Bóng nàng diễm lệ bởi vì duyên
Duyên của mình xây đắp mộng huyền
Huyền ảo hồng nhan nồng hậu mãi
Mãi rằng tri kỷ dịu dàng miên
Miên lời ước thệ thùa yêu suốt
Suốt ý chờ mong dệt ái truyền
Truyền cảnh bình yên ân nghĩa hợp
Hợp màn hạnh phúc ngọt ngào uyên

Ta cùng thả mộng dát lầu uyên
Uyên hót tình ca bản nhạc truyền
Truyền sóng tơ hồng thơm thảo quyện
Quyện làn sợi thắm đậm đà miên
Miên trời lộng gió ve vờn ảo
Ảo đất ngời trăng ấp ủ huyền
Huyền tấm hình xinh còn ẩn bóng
Bóng nàng diễm lệ bởi vì duyên

Hưng Nguyen


LỠ LÀNG DUYÊN

RÃ rời cách biệt lỡ làng duyên
Duyên ước thề xưa vỡ mộng huyền
Huyền ảo thiên đường ai luỵ đắm
Đắm mê cõi tạm kẻ sầu miên
Miên man chén rượu buồn ngây ngất
Ngất ngưởng men nồng hận đẫm truyền
Truyền cả khung trời sương phố lạnh
Lạnh lùng bão tố rẽ đôi uyên…

Lạnh lùng bão tố rẽ đôi uyên…
Uyên với ương giờ đã lạc truyền
Truyền cảm còn chi ngoài tĩnh lặng
Lặng tình sót lại chỉ hoài miên
Miên sầu khúc nhạc đêm mờ ảo
Ảo vọng lời thơ tối thẫm huyền
Huyền hoặc vầng trăng vàng úa rã
Rã rời cách biệt lỡ làng duyên

Cư Nguyễn

DỆT UYÊN ƯƠNG

Biển mộng đôi mình thắm mãi duyên
Duyên sâu quyện ước đượm mơ huyền
Huyền ân một cõi ngời trăng huyễn
Huyễn ái đôi bờ thẫm ước miên
Miên nẻo tình ươm sầu nhạt luyến
Luyến tim nghĩa ướp thệ xanh truyền
Truyền hơi ấp áp ta cùng nguyện
Nguyện những mơ mòng thỏa giấc uyên

Nguyện những mơ mòng thỏa giấc uyên
Uyên thơm mộng đẫm tiếng ca truyền
Truyền sâu mắt dịu làm tim nhuyễn
Nhuyễn nát môi hồng để dạ miên
Miên chốn cuồng si tràn ảo huyễn
Huyễn nơi ân ái rợp nhung huyền
Huyền thương dệt ước xanh trời biển
Biển mộng đôi mình thắm mãi duyên

Cường Phan

HẾT DUYÊN

Nếu phải đôi mình hết nợ duyên
Duyên phai nhạt cả giấc mơ huyền
Huyền mi ủ lệ loang màn huyễn
Huyễn mắt tuôn dòng đẫm phận miên
Miên dạ mong manh chờ gió dẫn
Dẫn tim rệu rã đợi mây truyền
Truyền muôn cảm xúc đưa người tới
Tới mạn thiên đường hợp bóng uyên
Tới mạn thiên đường hợp bóng uyên
Uyên xây tổ ấm ngợi ca truyền
Truyền câu dạ lý ru hồn lặng
Lặng khúc giang đầu trỗi giọng miên
Miên dệt đêm nồng cung diễm ảo
Ảo xây mộng thắm điện trăng huyền
Huyền thanh thản nhận chia lìa nếu
Nếu phải đôi mình hết nợ duyên

Minh Tâm

Thứ Sáu, 25 tháng 3, 2016

MÃI THƯƠNG

Xướng:
MÃI THƯƠNG
(Ngũ độ thanh)

Em thầm dõi bóng đợi từng đêm
Đặt khẽ bàn tay vuốt cỏ mềm
Những tưởng tình xa dần nhạt hết
Đâu ngờ nỗi nhớ lại nồng thêm 
Trăng gầy chiếu lọt vào ô cửa 
Gió lạnh ùa qua phủ ngõ thềm 
Bởi lẽ yêu người trao số phận
Cung đàn hạnh phúc thả lời êm 

+Minh Hien 

*******************************************
Họa:
1.
KHÚC GIAO MÙA
Khát những ân tình vợi nửa đêm
Ngàn sương dỗi lạnh ướt môi mềm
Thầm yêu khắc khoải còn thương giận 
Khẽ gợi âu sầu để nhớ thêm
Nỡ bỏ hoa tàn vương cạnh lối
Đành xem lá rụng ở bên thềm
Giao mùa cảm xúc người xa hỡi
Chẳng được cùng nhau mãi ấm êm…
+Dai Tran 
2.
NỖI NHỚ
Dưng dòng lệ nhỏ khóc hằng đêm
Chớp khẽ làn mi tủi dạ mềm
Phận mỏng không người chia sớt nữa
Thân gầy một bóng nghĩ buồn thêm
Ngoài hiên nguyệt lả soi nhành liễu
Giữa mộng hình xưa hắt ảnh thềm 
Cũng muốn chôn vùi quên kỷ niệm
Sao lòng cứ gợi quãng đời êm
+Minh Hien 
3.
TÌNH VƯƠNG
Quạnh vắng thương về buổi giữa đêm
Vừa mơ khẽ nhẹ ngón tay mềm
Duyên tình đượm mãi còn vơi bớt?
Nợ ái phai dần chẳng ngỡ thêm…
Mộng đến vườn xưa chờ vãn cảnh
Về thăm chốn cũ đợi qua thềm
Tình vương ước hẹn mùa hoa nở
Phảng phất hương lòng những dịu êm
+Dai Tran 
4.
HỎI THẦM
Lặng lẽ đau về buốt cả đêm 
Thầm nghe mộng rã dưới sương mềm 
Từng phiên trở giấc mùa hoang lại
Mỗi khắc xoay mình rẻo dại thêm 
Mãi ước ân tình luôn tỏa dạ
Mà sao bội phản cứ loang thềm 
Ngàn xưa lịm tắt triền yêu lỡ 
Biết nẻo mơ nào sẽ được êm
HANSY +Poet Hansy
5.
THIẾU PHỤ
Thiếu phụ ru mình những buổi đêm
Ngồi mơ  áo tặng vải nhung mềm
Chong đèn một bóng âm thầm để…
Thắp lửa đau lòng quạnh quẽ thêm
Vẫn nhớ người đi miền ảo bụi
Còn thương kẻ lại chốn hoang thềm?
Xuân thì lặng lẽ vào xa cách
Gửi lại tình thơ mãi giá êm
+Dai Tran 
6.
TƯƠNG PHÙNG
Xuân thì trỗi dậy cháy màn đêm
Tỉnh dậy đồi trăng xoã tóc mềm
Lửa rực mê cuồng say đắm mãi
Hương đầy quyến rũ gợi tình thêm
Bao ngày đợi dáng nhìn song cửa
Những phút chờ ai ở bậc thềm
Thoả mãn tương phùng loan phượng kết
Trao từng giọt ái gửi nồng êm 
+Minh Hien 
7.
TRỌN NHỚ
Trọn nhớ về người thức cả đêm
Lệ rơi bất chợt đẫm tim mềm
Gom về kỷ niệm trồng duyên kém
Bó lại thệ nguyền dệt nghĩa thêm
Tô vẹn hình mơ hồng ái điểm
Vẽ nguyên dáng mộng thắm tình thềm
Bài ca chung thủy say hòa đệm
Khúc nhạc tương phùng ngọt luyến êm
+Dũng Nguyên 
8.
NỖI NHỚ
Tuôn trào nỗi nhớ muộn hằng đêm 
Lặng lẽ tàn thu giấc ngủ mềm
Nẻo cũ rời xa sầu nặng úa
Ân tình đã mất chạnh buồn thêm
Trăng mờ thuở ấy chờ trên ngõ
Nguyệt tỏ mùa đây tiễn trước thềm
Lệ thắm tơ lòng vương trải mãi
Cho đàn gửi khúc điệu hoài êm
+Ngoc Lien Nguyen 
9.
VÔ VỌNG
Tựa cửa ai chờ dõi bóng đêm 
Buồn nghe biển vọng tiếng ru mềm 
Còn đâu quyện nữa cho nồng tiếp
Đã hết yêu rồi đợi khổ thêm 
Hửng sáng tơi bời hoa rụng ngõ
Mờ sương rã rượi gót quay thềm 
Đi tìm bến cũ thuyền vô vọng 
Nỗi nhớ âm thầm chảy thật êm
+Minh Hien  

Thứ Tư, 23 tháng 3, 2016

CÕI MÊ

CÕI MÊ
(Thuận nghịch độc)

Thơ thẩn bóng chiều cảnh đắm mê
Vắng hoang miền ảo chốn đâu về
Mờ sương trắng mỏng dường như khói
Nhạt nắng hanh vàng tưởng ngỡ kê
Ơ thế vẫn tìm may sát cạnh
Hỡi ơi nào biết họa bên kề
Lờ quên để sống buồn vui mặc
Cơ sự lắm sầu dạ tái tê

Tê tái dạ sầu lắm sự cơ
Mặc vui buồn sống để quên lờ
Kề bên họa biết nào ơi hỡi
Cạnh sát may tìm vẫn thế ơ
Kê ngỡ tưởng vàng hanh nắng nhạt
Khói như dường mỏng trắng sương mờ
Về đâu chốn ảo miền hoang vắng
Mê đắm cảnh chiều bóng thẩn thơ

Minh Hien

Thứ Tư, 16 tháng 3, 2016

KHẢI HOÀN CA

 
KHẢI HOÀN CA

Giữ vẹn quê mình chốn đảo xa
Quân thù ngấp nghé định vào ta
Vùi thây bảy tấc cho loài quạ
Rũ xác mười phương tận hải hà
Rạng rỡ tình yêu miền biển cả
Vui mừng chiến thắng khải hoàn ca
Tha hồ ruộng nhảy đầy tôm cá
Tổ Quốc bình yên đẹp lắm mà

Tổ Quốc bình yên đẹp lắm mà
Câu hò mượn gió đẩy lời ca
Từ nơi núi thẳm vùng hang đá
Đến chỗ rừng sâu nẻo nguyệt hà
Cửa ngõ nào lơi cùng hết dạ
Biên thuỳ vững chắc thuộc về ta
Đồng tâm hiệp sức cùng nhau đã
Giữ vẹn quê mình chốn đảo xa

Minh Hien

Thứ Ba, 15 tháng 3, 2016

VALENTINE TRẮNG

VALENTINE TRẮNG

Em có anh trong ngày tươi đẹp nhất
Tim bồi hồi ngây ngất cõi hồn em
Nụ hôn trao em xin nguyện mãi gìn
Dẫu cách trở trăm nghìn xa thăm thẳm

Em bên anh tình sâu dài nghĩa mặn
Đã bao mùa Valentine trắng gửi trao em
Càng yêu thương hạnh phúc lại nồng thêm
Chuyện đôi mình hằng đêm vào cổ tích 

Em trao anh nồng nàn hương cỏ mật
Trái tim yêu chân thật mối tình em
Say sưa kể chuyện tình lúc nửa đêm
Lời yêu đương ngọt mềm muôn vạn kiếp 

Em cùng anh sẽ không còn bóng chiếc
Mùa xuân đầy lá biếc gửi người thương 
Kéo không gian sáp lại nối hai phương 
Nắng sẽ tỏa trên đường ai vẫn đợi 

Em yêu anh tình đầu là tình cuối
Thủy chung lòng không đổi, nhé anh yêu
Quấn quyện vào nhau sớm sớm chiều chiều 
Dẫu có chết không chia lìa được nữa...

Minh Hien 

THÌ THẦM VỚI TÌNH YÊU

Anh chỉ còn một tình yêu duy nhất
Trao cho em trọn vẹn đó nha em
Hãy nâng niu, trân trọng, hãy giữ gìn
Mỏng mảnh lắm nhưng đẫm vàn sâu thẳm.

Anh chỉ có giọt tim hồng nồng mặn
Rót vào em đặc sếnh cõi hồn em
Hãy thương yêu, gói gọn, ủ ấp thêm
Để mãi mãi dịu mềm như cổ tích.

Anh chỉ có một hương lòng ngọt mật
Chan trong em, hòa lẩn giữa lòng em
Để miên man tâm sự suốt ngàn đêm
Tình mình đó, liêu trai từ tiền kiếp.

Anh chỉ có một kiếp đời đơn chiếc
Giao cho em, người con gái anh thương
Dậy thơm nồng, tỏa dịu lịm ngàn phương.
Chùm hoa mộng lung linh niềm ngóng đợi.

Anh chỉ còn một tình yêu sau cuối
Dành cho em cả đó, nhé em yêu
Hãy thương anh, quyện một sáng như chiều
Sau tình em, anh không còn gì cho ai nữa…

HANSY





Thứ Sáu, 11 tháng 3, 2016

SI

SI

Si
Ướt mi
Mộng xuân thì
Từ trong ý nghĩ
Chỉ muốn được ôm ghì
Làm cho má ửng đôi khi
Bởi thương bởi nhớ chàng thi sỹ
Đêm trường cơn mộng mị ước điều chi
Vẫn biết tình yêu là ích kỷ
Hờn ghen cũng chỉ tại vì
Nhìn sang đóa tường vi
Quên lời ai phỉ
Rồi phân bì
Nữ nhi
Nghi

MH




Thứ Năm, 10 tháng 3, 2016

MÙNG 8-3 NHỚ EM

MÙNG 8-3 NHỚ EM
(Ngũ độ thanh, 8 điệp)

Em cười bữa 8 rộn mùa 3
Đến ngõ nhà Em để tặng quà
Gió vẫy Em nè thơm ruộng quả
Em về nắng bỗng rực trời hoa
Hoài mong cảnh thắm cùng Em xõa
Những muốn tình Em để mộng sà
Khẽ gọi Em lời êm ái thả
Em làm nũng điệu đắm lòng ta

Em làm nũng điệu đắm lòng ta
Ấp ủ hình Em ngỡ được sà 
Lặng lẽ chờ Em ngàn lối ngả
Êm đềm dỗ giấc một đời hoa 
Ngày vui chỉ bóng thầm mơ dạ
Lễ lớn mà Em chẳng được quà 
Tưởng thấy Em từ trong cõi lạ
Em cười bữa 8 rộn mùa 3

Minh Hien

Thứ Tư, 9 tháng 3, 2016

KHÚC TƯƠNG TƯ

KHÚC TƯƠNG TƯ
(tứ thủ liên hoàn thuận nghịch vận
Cô nhạn xuất - nhập quần)

(Tặng AD Minh Hien)

Dệt những vần thơ gửi đến nàng
Minh Hiền thục nữ có còn mang
Niềm vui kỷ niệm ngoài mây gió
Hẹn ước tình yêu giữa nẻo đàng
Chắc đã quen liền cơn mộng ảo
Nên rồi rẽ vội chuyến đò ngang
Mình đây thấp thỏm nhiều lo sợ
Bỗng thấy sầu theo ngọn lửa tàn

Bỗng thấy sầu theo ngọn lửa tàn
Chưa tròn giấc điệp nỡ lìa ngang
Ngày qua tháng lại tìm thôn bản
Kẻ vọng người đi cách ngõ đàng
Những đoạn u buồn chưa trút bỏ
Bao mùa tủi hận luống đèo mang
Nhìn hoa lá rụng mà thương cảm
Gợi nỗi niềm vương bởi nhớ nàng

Gợi nỗi niềm vương bởi nhớ nàng
Tơ lòng gánh nặng vẫn hằn mang
Chờ bao thuở chắc nào nguôi hận
Thử nghĩ rằng nay biệt mấy đàng
Dõi cảnh sang mùa quay bước lại
Mong trời chớm lạnh sẽ về ngang
Dường như mọi thứ dần phai lãng
Giũ mảnh tình duyên sớm lụi tàn

Giũ mảnh tình duyên sớm lụi tàn
Gom lời nguyện cũ vứt vèo ngang
Chìa tay vuốt lệ chừng trăm buổi
Trải gót tìm nhau cũng một đàng
Chắc nhẽ vui vầy riêng bạn hưởng
Thôi thì uất nghẹn chỉ mình mang
Dòng tâm sự đắng làm tôi phải...
Dệt những vần thơ gửi đến nàng


Phạm Bình 


KỶ NIỆM NHỚ THƯƠNG

Vàng trăng kỷ niệm nhớ thương nàng
Nổi tiếng thi đàn họ đã mang
PHẠM nữ hồng môi còn trẻ dáng
BÌNH nhi giỏi phú tận thiên đàng
Thầm yêu lắm kẻ tìm quên lãng
Trộm luyến bao người rủ rẽ ngang
Vẫn đợi duyên trời xe chỉ sáng
Mùa xuân hạnh phúc đuổi đông tàn

Mùa xuân hạnh phúc đuổi đông tàn
Ước vọng cau trầu hỏi ngõ ngang
Chú rể tươi cười mơ mộng quãng
Nường dâu lộng lẫy ngất ngây đàng
Làm tan giấc huyễn nhiều anh hoảng
Để vỡ tim hồng mấy cậu mang 
Lặng lẽ nhìn theo hoài tưởng dáng 
Đường thi chúc tụng gửi cho nàng

Đường thi chúc tụng gửi cho nàng
Mãi cảnh gia đình hạnh phúc mang
Tổ ấm yên bình mong sẽ rạng
Tình yêu đẹp đẽ phả lên đàng
Chan hoà để bạn về du lãng
Rạng rỡ cho đời bỏ trái ngang
Rượu đã tràn ly lời gió phảng
Niềm vui bất tận sẽ không tàn

Niềm vui bất tận sẽ không tàn
Bến đỗ con thuyền đợi nẻo ngang
Ghép lại tâm hồn bay giữa khoảng
Bồi thêm ngọn lửa bốc trên đàng
Vườn xuân nắng rực đầy hương thoảng
Ngõ thuý hoa hồng đủ hội mang
Gửi lại cho người trong quá vãng
Vàng trăng kỷ niệm nhớ thương nàng

Minh Hien