Thứ Sáu, 27 tháng 5, 2016

LỠ LẦM

LỠ LẦM
(Thuận Nghịch độc)

Hời hợt tiếng yêu đã kẻ nào
Tội càng thêm khổ dáng gầy hao
Rồi thương bởi dạ còn vương vấn
Vẫn hận nên lòng để khát khao
Vời mộng đắm say tình thoả mãn
Huyễn mơ thầm lặng ái dâng trào
Ơi người chết lịm hồn ngơ ngẩn
Hời hợt tiếng yêu đã kẻ nào

Nào kẻ đã yêu tiếng hợt hời
Ngẩn ngơ hồn lịm chết người ơi
Trào dâng ái lặng thầm mơ huyễn
Mãn thoả tình say đắm mộng vời
Khao khát để lòng nên hận vẫn
Vấn vương còn dạ bởi thương rồi
Hao gầy dáng khổ nên càng tội
Nào kẻ đã yêu tiếng hợt hời

Minh Hien

SẦU THƯƠNG

Lời thương nỗi nhớ chốn xưa nào
Tủi phận trơ hồn chạnh luống hao
Rồi kiếp vạn hoen lòng hẩm vợi
Lặng đời trăm vỡ nghĩa khờ khao
Vời xa xót ái đau tình nhạt
Lắm rã rời duyên úa dạ trào
Ơi đắng thệ nguyền tê tái lậm
Hời đâu mộng ước quạnh hiu vào

Vào hiu quạnh ước mộng đâu hời
Lậm tái tê nguyền thệ đắng ơi
Trào dạ úa duyên rời rã lắm
Nhạt tình đau ái xót xa vời
Khao khờ nghĩa vỡ trăm đời lặng
Vợi hẩm lòng hoen vạn kiếp rồi
Hao luống chạnh hồn trơ phận tủi
Nào xưa chốn nhớ nỗi thương lời

Tran Hansy

CƠN MÊ NÀO.

Hời hỡi mộng mơ giấc ảo nào
Dắt dìu suy nghĩ thể hoài hao
Rồi thôi vụn vỡ tình êm ái
Lại phải chia lìa nghĩa khát khao
Vời vợi bỗng buông ngàn nhắn nhủ
Lạ xa ừ hử những cao trào
Ơi đời hiểu nhé nghe người ngẫm
Hời hỡi mộng mơ giấc ảo nào.

Nào ảo giấc mơ mộng hỡi hời
Ngẫm người nghe nhé hiểu đời ơi
Trào cao những hử ừ xa lạ
Nhủ nhắn ngàn buông bỗng vợi vời
Khao khát nghĩa lìa chia phải lại
Ái êm tình vỡ vụn thôi rồi
Hao hoài thể nghĩ suy dìu dắt
Nào ảo giấc mơ mộng hỡi hời.

Tuyết Sương

Thứ Năm, 26 tháng 5, 2016

PHƯỢNG HỒNG XƯA

PHƯỢNG HỒNG XƯA
(Ô thước kiều)

Đi tìm quá vãng PHƯỢNG hồng xưa
PHƯỢNG thắm triền đê lũ trẻ đùa
Lả lướt in hình hoa PHƯỢNG diễm
Êm đềm tỏa nắng PHƯỢNG cành thưa
Hè sang đỏ PHƯỢNG yêu hoài thế
PHƯỢNG nở đầy sân nhớ mãi vừa
PHƯỢNG hỡi em còn vương vấn kẻ
Tan trường ngóng PHƯỢNG để chờ đưa

Tan trường ngóng PHƯỢNG đã về chưa
Cánh PHƯỢNG nồng khen sẽ chỉ thừa
PHƯỢNG vỹ bằng lăng mình luyến thuở
Cây bàng gốc PHƯỢNG buổi dầm mưa
Hoài Nam PHƯỢNG nhé... trêu đùa ngỏ
Bích PHƯỢNG em nè... hỏi giỡn cưa
Bỗng xốn xang lòng khi PHƯỢNG nở
Quay về ấp ủ PHƯỢNG ngày xưa

Minh Hien

NHỚ PHƯỢNG XƯA

Nhặt cánh hoa chiều nhớ PHƯỢNG xưa
PHƯỢNG ơi còn có thuở bông đùa
Nồng chăng PHƯỢNG thắm ngày buông lả
Hay cũng mơ nhòa PHƯỢNG rã thưa
Bữa nọ PHƯỢNG hồng luôn nở kín
Mà nay PHƯỢNG mới chỉ ken vừa
PHƯỢNG buồn chi hỡi nhòe mi nhỏ
Ký ức vương hoài dáng PHƯỢNG đưa

Vương hoài kỷ niệm PHƯỢNG lồng trưa
Dưới gốc PHƯỢNG xinh tám nỏ chừa
PHƯỢNG cũng nghiêng hồn quên cả nắng
PHƯỢNG còn che vở khỏi làn mưa
Ngùi thương sắc PHƯỢNG nào cho đủ
Nuối tiếc PHƯỢNG yêu mấy chẳng thừa
PHƯỢNG cũ xa rồi hoang hoải quá
Sương chiều ngoái PHƯỢNG luyến nồng xưa

HANSY

KÝ ỨC MÙA HOA PHƯỢNG
(Ngũ độ thanh)

Ta về nẻo cũ mái trường xưa
Phượng vỹ bừng hoa đỏ thắm đùa
Giọt nắng mơ màng xuyên kẽ nhỏ
Ve sầu giục giã réo mành thưa
Quay về kỷ niệm còn không nữa
Lại ngỡ thời gian mới chỉ vừa
Trống điểm tan giờ ai lặng lẽ
Dâng trào nỗi nhớ hạ đòng đưa

Dâng trào nỗi nhớ một chiều trưa
Thuở mộng cùng nhau nói bỗng thừa
Buổi cuối nhìn ai thờ thẫn dạ
Trang đầu mở lối ngỡ ngàng mưa
Từ nay vắng bạn cùng chia sẻ
Đã phải xa thầy tự bước chưa
Vấp ngã đôi lần quay trở lại
Ta về nẻo cũ mái trường xưa

Minh Hien

CẢNH CŨ TRƯỜNG XƯA

Cảnh cũ bây giờ thiếu bạn xưa
Từng trang nhật ký thuở vui đùa
Hè sang phượng vỹ màu khoe thắm
Nắng trải ve sầu điệu trỗi thưa
Kỷ niệm thời thơ còn nhớ nữa
Hành trang tuổi dại vẫn theo vừa
Tan trường bảng phấn mờ giăng bụi
Lớp học cô thầy buổi tiễn đưa

Lớp học cô thầy giảng diễn trưa
Lời vang vọng gió nghĩa ân thừa
Dòng ghi nét chữ khơi lòng dạ
Ảnh ký văn từ tiễn bạn mưa
Trải gót phong trần chia rẽ biệt
Vào sương gió bụi mỏi mòn chưa
Xuân hồi trở bước đường quay lại
Cảnh cũ bây giờ thiếu bạn xưa

Thuan Van Nguyen

CẢNH CŨ NGƯỜI ĐÂU

Bạn cũ bây giờ khác thuở xưa
Hồn nhiên chạy nhảy thích trêu đùa
Vài đôi kết lại gia đầy đủ
Một số không về cảnh vãn thưa
Vẫn gọi tao mày vui thế nhỉ
Cùng ôn kỷ niệm nhớ sao vừa
Sân trường bục giảng còn in dấu
Buổi học sau cùng sẽ đón đưa

Buổi học sau cùng lúc giữa trưa
Nhìn nhau ứa lệ bởi duyên thừa
Ngày mai giã biệt bơ phờ nắng
Giấc mộng tan tành ủ rũ mưa
Để xuyến xao hồn ai vẫn định
Cho thờ thẫn mắt giọt tràn chưa
Cô thầy chẳng gặp thầm mong nhớ
Bạn cũ bây giờ khác thuở xưa

Minh Hien

VỌNG NGƯỜI XƯA

Thi nàng chải chuốt lẫy lừng xưa
Thục nữ tài hoa chẳng thích đùa
Lãng tử bao chàng vương vấn đợi
Phong trần lắm kẻ gọi mời thưa
Trao lời ngỏ ý chờ thêm nữa
Dõi dáng hoài mơ chả chịu vừa
Chẳng biết làm sao vào cõi mộng
Cho lòng tráng sĩ khỏi sầu đưa

Cho lòng tráng sĩ dạo chiều trưa
Rảo kiếm tìm duyên nghĩa nợ thừa
Vẫn ước bên nàng trao gởi phận
Luôn thề cạnh ả dãi dầu mưa
Dù cho biển cạn xuân tàn rã
Dẫu phải thân mòn bạn thấu chưa
Cách trở phương trời xa viễn địa
Thi nàng chải chuốt lẫy lừng xưa

Thuan Van Nguyen

ĐỢI NGƯỜI XƯA

Thục nữ khuê phòng khỏi đón đưa
Lòng trinh vẫn đợi nói sao vừa
Nhìn mây giữa khoảng trời xa vắng
Dõi nguyệt bên rèm lá mỏng thưa
Có phải hồng nhan còn giữ thệ
Thì ra lãng tử chỉ bông đùa
Tàn xuân mãn hạ theo ngày tháng
Phú trải tâm hồn vọng nghĩa xưa

Phú trải tâm hồn vọng nghĩa xưa
Xin đừng giỡn chọc biết gì chưa
Bên dòng nhược thủy nhoè môi mắt
Ở ngã phong trần gội nắng mưa
Phận hẩm nên là duyên vẫn thiếu
Lời ngoan bởi vậy nói thêm thừa
Niềm tin giữ trọn lòng chung thủy
Chẳng ngại cô phòng những tối trưa

Minh Hien

Thứ Sáu, 20 tháng 5, 2016

TRĂNG LẶNG

VẮNG LẶNG

Rót chén Quỳnh tương tưởng thấy hình
Cung đàn dang dở- lỡ tay xinh
Người ơi mãi bỏ - cho hoài mộng
Bạn hỡi dần xa - trả lại tình
Mặn chát bờ môi - rời rã cả
Cay xè khoé mắt - ngặt nghèo kinh
Niềm đau chắc cũng - cùng chung nhỉ
Ai hiểu được chăng - vắng lặng nhìn

Ai hiểu được chăng - vắng lặng nhìn
Thơ lòng đứt đoạn - chán chường kinh
Rung rinh sóng biển - miên man ái
Quấn quýt mây mưa - chứa chất tình
Một phút mơ tàn - tan hết đượm 
Ngàn ngày vọng nhớ - vỡ rồi xinh
Bây giờ cuộc sống - không còn nghĩa
Rót chén Quỳnh tương tưởng thấy hình

Minh Hien

MÊ MAN

Nhiều đêm mơ mộng-ngóng theo hình 
Cứ ước ao hoài-mãi đẹp xinh 
Hạnh ngộ hoan nồng-rong nguyệt tính
Quỳnh tương đượm thắm-đẫm duyên tình 
Xin đừng giỡn cội-rồi lơ lỉnh
Chớ để trêu lòng-bỗng sợ kinh 
Đã hẹn trăng nguồn-luôn ái vĩnh
Thì mong giữ vẹn-chén tâm nhìn 

Thì mong giữ vẹn-chén tâm nhìn
Để ước mơ ngời-khỏi thất kinh 
Rạng rỡ loan rồng-trong nẻo chính
Triền miên hương lửa-giữa cung tình 
Lòng ơi nguyệt đẫm-trầm mê tỉnh
Mộng hỡi thơ cường-phượng trỗi xinh
Cầu khấn đất trời-khơi ước thỉnh
Nhiều đêm mơ mộng-ngóng theo hình

HANSY

TRĂNG LẶNG

Vẫn ngóng về ai – trải nhớ hình
Mơ ngày hạnh ngộ - khổ người xinh
Trời Nam hứa hẹn – quên ân nghĩa
Đất Bắc chờ trông – mộng ái tình
Gặp gỡ mà chi – si dại thế
Song hành để phải – ngại ngùng kinh
Nhiều khi gió cuốn – luôn bờ cảm
Lộng lẫy vàng trăng – lặng lẽ nhìn

Lộng lẫy vàng trăng – lặng lẽ nhìn
Đêm huyền ảo mị - nghĩ mà kinh
Lờ mờ thấu hiểu – yêu là bệnh
Lạ lẫm trầm mê – để vướng tình
Hạnh phúc dài thêm – êm dịu ngọt
Trang đời rộng mở - rỡ ràng xinh
Lời thơ thắm đượm – ươm mầm ái
Vẫn ngóng về ai – trải nhớ hình 

Minh Hien

QUẤN QUYỆN

Nhớ thuở vàng xưa-tựa bóng hình 
Đôi lòng quấn quyện-nguyện nồng xinh 
Mùa trăng giỡn gió-hò câu mộng
Tiết hạ lồng thơ-mở cuộc tình 
Rạng rỡ bên đời-lơi lả khiếp 
Ngọt ngào giữa ái-hãi hùng kinh 
Loan phòng hương lửa-thùa mây nước
Kỷ niệm bồng lai-mải miết nhìn  

Kỷ niệm bồng lai-mải miết nhìn  
Ân nguyền lâng phả-lạ lùng kinh 
Ngọt ngào huyễn mộng-long vờn ái
Lồng lộng ảo hương-phượng vỗ tình 
Vũ khúc xuyên lèn-men dạ thắm
Nghê thường luyến khỏa-ngọa lòng xinh
Dõi hoài dáng lụa–mùa thơm thảo
Nhớ thuở vàng xưa-tựa bóng hình 

HANSY

LỠ LÀNG

Ước hẹn còn chăng-lặng buốt hình
Ngậm ngùi hương rã-đóa hồng xinh
Niềm thương cách trở-lờ cung ái
Nỗi nhớ vời xa-lạ cõi tình
Nguyệt lão lu mờ-trơ trẽn quá
Ông trời tưng tửng-hững hờ kinh
Kẻ đi người ở-chờ trông mãi
Mắt dõi lòng nheo-héo hắt nhìn

Mắt dõi lòng nheo-héo hắt nhìn
Bẽ bàng chua ngọt-xót xa kinh
Yêu đương vàng võ-bơ phờ mộng
Kỷ niệm chùng chao-ảo não tình
Đau khổ người ơi-đời úa rũ
Lỡ làng ái hỡi-cội tàn xinh
Đường tơ đứt đoạn-loan phòng vắng
Ước hẹn còn chăng-lặng buốt hình

Chút Tình Phai

Nàng Thơ Mộng

Thả bước dạo chơi-đợi dáng hình
Một người con gái-hái hoa xinh
Nụ cười rạng rỡ-ngơ vầng nguyệt
Gót ngọc thướt tha-lả nẻo tình
Lắm kẻ đắm chìm-tim rạo rực
Bao chàng mê mẩn- thận hoàng kinh
Nàng tiên hạ cõi-ngời xuân sắc
Khắp chốn trần gian-lãng tử nhìn

Khắp chốn trần gian-lãng tử nhìn
Ôi nàng thiếu nữ- ngự hồn kinh
Điệu đà e thẹn- bên vườn ái
Lả lướt mê say-mấy ngõ tình
Mắt biếc long lanh-nhành liễu rạng
Môi hồng ngây ngất-mặt trời xinh
Hoàng hôn khuất dạng - tràn cung ước
Thả bước dạo chơi-đợi dáng hình

HCQ

VẤN VƯƠNG

Người đi tim vẫn -vấn vương hình
Ngày tháng đợi chờ- lỡ sắc xinh
Đêm đã thờ ơ-hờ hững mộng
Nguyệt thôi thương nhớ-dỡ dang tình
Biển buồn sương đọng-lòng đau thế
Bóng lặng lệ nhòa-dạ xót kinh
Ước hẹn xa dần-ân ái trả
Mình ta lẫn thẫn-ngẩn ngơ nhìn

Mình ta lẫn thẫn -ngẩn ngơ nhìn
Chén rượu vơi đầy-vị đắng kinh
Gió thổi mơ tàn-tan vỡ mộng
Mây trôi ước cũ -ủ ê tình 
Đời hoa khắc khoải-phai hương sắc
Phận liễu u sầu- rũ nhụy xinh
Ấp ủ duyên nồng-trông ngóng mãi
Người đi tim vẫn- vấn vương hình. 

CTP

ĐỢI... ƠI

Huyễn cảnh thầm theo - nẻo ngóng hình
Lơ người bỏ hết - mệt nàng xinh
Bơ vơ cõi mộng - mong chờ ái
Khắc khoải màn đêm - niệm ước tình
Gió hỡi mơ dài - hoài chẳng dứt
Mây à nhớ trải - mãi đừng kinh
Dù cho dạ xé - che buồn khổ
Lặng lẽ mình ai - ngoái đợi nhìn

Minh Hien

Mộng Mơ

Thuyền mơ ngóng đợi - với trăng hình
Vọng cảnh đang chờ- chở mộng xinh
Lặng lẽ nơi này-xây ngõ ái
Trầm ngâm chốn nọ- ngỏ cung tình 
Đêm nguyền lộng lẫy- đầy thương nhớ
Buổi thệ mơ màng- quản hãi kinh
Khúc điệp chân thành- xanh mướt mãi
Mầm ươm hạnh phúc-trúc mai nhìn

HCQ

ĐỢI CHỜ

Một buổi chiều mong-ngóng đợi hình
Bao mùa lệ đẫm-sậm hồn xinh
Người đi kỷ niệm-thềm chao gió
Kẻ ở thiền quyên-bến vọng tình
Ước hẹn năm nào-sao mãi hút
Nguyện thề buổi ấy-thấy mà kinh
Phương trời cách trở-mờ ân ái
Lẳng lặng màn đêm-liệm mắt nhìn.

Chút Tình Phai

Mộng Xa

Buồn ơi thả gót-xót xa hình
Giấc mộng tan rồi - mỏi dáng xinh
Bước dạo trần gian-tàn ngõ ái
Rời quên cõi thế-bẻ dây tình
Cung đàn rớt điệu- đìu hiu rũ
Khúc điệp lạc vần- vắng lặng kinh 
Sợi nhớ trong lòng- không đứt đoạn
Sầu bi mãi xé- lẻ loi nhìn

HCQ

TRỞ GIẤC

Này trăng ngả bóng - trĩu nghiêng hình
Lộng trải xuyên mành - ướm liễu xinh
Ngỡ thả mây bồng - ru nụ ái
Dường gieo gió rũ - gọi hương tình
Thềm lay lắt tủi - đôi vần hãi
Nẻo hắt hiu sầu - một chữ kinh
Trả lại hiên đời - bao khúc huyễn
Tàn canh trở giấc - lặng đau nhìn

Hoàng Lan

Thứ Bảy, 14 tháng 5, 2016

MINH HIÊN

MINH HIÊN

Chính gốc Hà Thành: Có chị Hiên
Da thời trắng bóc, nụ cười duyên
Hay câu lục bát nhiều anh nể
Giỏi luật đường thi lắm cụ ghiền
Dệt áng tình sầu, coi chết lặng
Treo bài cảnh lịm, thích ngồi yên
Không ưa cái lối người sàm sở
Ngụ phố hàng Gai, tủ…lắm tiền

Lí Lắc

TỰ BẠCH

Âm thầm một bóng lẻ đầu hiên
Vẫn đọng trong hồn chỉ chút duyên
Bạn mến mong chờ thi đủ diễn
Thầy yêu dạy bảo phú đâm nghiền
Nè chưa biết mặt sao mà rõ
Ấy chỉ xem hình hãy lặng yên
Địa chỉ bây giờ xa phố cũ
Mình ên chẳng đặng có đâu tiền

Minh Hien

MINH HIEN

Đô thành nổi tiếng nữ thần Hiên
Diễm lệ trang đài sằc sảo duyên
Lục bát thơ đường bô lão nể
Từ thanh ngữ cảnh bọn trai ghiền
Lời văn chải chuốt mê hồn lặng
Ý nghĩa trau dồi tỉnh mộng yên
Chẳng chịu hoa hòe ong bướm giễu
Hàng Gai chổ ngụ lắm đô tiền

Thuan Nguyen Van

MINH HIEN

Hà thành có chị Hien
Da trắng nụ cười duyên
Lục bát nhiều anh nể
Đường thi lắm cụ ghiền
Tình sầu coi chết lặng
Cảnh lịm thích ngồi yên
Không thích người sàm sỡ
Hàng Gai tủ lắm tiền!

Nguyễn Kiệm

BÓI THƠ

Chân dài ngọa trước hiên
Khóe miệng nở cười duyên
Lục bát-eo càng mảnh
Đường thi –trán thậm nghiền
Soi vần môi cản địa
Sửa ý mũi tàng yên
Nhạn nhãn môi hàm tiếu
Đòi mua hẳn thiếu tiền

Nguyễn Kiệm

 LÍ LẮC

Thi đường rộn rã nắng đầy hiên
Cẩn Vũ* tươi cười xướng họa duyên
Cảnh sát** nhiều năm thường gỡ kiện
Tình nhân vạn kẻ cứ say nghiền
Ôn hoà chỉ dẫn thành viên nghiện
Thẳng thắn phê bình lãnh đạo yên
Bảy phút ra bài câu lão luyện
Làm thơ bán được hẳn ăn tiền

Minh Hien
------------
*Cẩn Vũ là tên khác của Lí Lắc
**Lí Lắc có biệt danh Cảnh sát trưởng ở ĐLXH vì bắt lỗi rất chuẩn



Thứ Năm, 12 tháng 5, 2016

THƠ TÌNH TRÊN NET

THƠ TÌNH TRÊN NET
(Ngũ độ thanh)

Tình thơ gửi Net đã bao ngày 
Rộn rã cung đàn vút khỏa mây 
Tứ thả mơ màng câu diễm lệ
Vần buông lả lướt nghĩa vơi đầy 
Xuân thì dáng mộng trao người cảm 
Hạ trắng dòng mơ thả liễu gầy 
Nẻo nhớ bờ thương hoà quyện mãi 
Hương trầm gió thoảng khẽ về đây

Hương trầm gió thoảng khẽ về đây 
Viễn tưởng nhìn lên bóng nguyệt gầy 
Bạn hữu quây quần vui thỏa thích
Người thương nũng nịu nhớ đong đầy 
Mùa qua thuở trước còn xây mộng 
Tháng lại bây giờ đã tỏa mây 
Chúc cả thi đàn ngân quãng nhạc
Tình thơ gửi Net đã bao ngày 

Minh Hien


Thứ Tư, 11 tháng 5, 2016

LÍ LẮC - CẨN VŨ

LÍ LẮC - CẨN VŨ
(ngũ độ thanh)

Từ khi mở nhóm luật thi đường 
Đã phục xong rồi ủ mến thương
Cảnh sát tài ba còi rõ vượng 
Nàng thơ nhí nhảnh mặt chưa tường 
Không chờ bạn hỏi han nhiều hướng 
Giúp đỡ bao người chẳng đợi lương 
Tuổi vẫn còn teen tình ngại vướng 
Là em Cẩn Vũ thiệt phi thường 

Còn tên Lí Lắc gọi thông thường 
Diễm thảo nhu mì tính thiện lương 
Những cậu si tình hay tưởng tượng 
Nhiều anh hữu ý chỉ mong tường
Trầu cau vẫn đợi người xin hưởng
Sính lễ đang chờ bạn ngỏ thương 
Mở tiệc tưng bừng muôn ngõ hướng 
Mừng vui rạng rỡ nhóm thi đường 

+Minh Hien 

Thứ Ba, 3 tháng 5, 2016

DẠI GÁI

DẠI GÁI
(ngũ độ thanh)

Nhìn chi kỹ vậy mắt la đà
Cá chậu chim lồng chẳng nhẽ sa
Vực thẳm rơi vào không gỡ nhá
Lòng sâu nỡ nhảy chết ngay nà
Về quê mẹ hĩm còn mong cả
Ở phố em hồng cũng định ra
Bởi tại ham nhiều nên cứ nã
Vài câu tán tỉnh giọng dê già

Minh Hien 

CHẾT VÌ GÁI

Hỏi dáng nhà ai thật đẫy đà
Chim nhìn phải lặn cá thì sa
Vòng mông nở bự chàng ưng nhá
Hõm ngực hằn sâu nhỏ thích nà
Sắm lễ sang cầu chưa chịu gả
Mua vàng lại rước chửa thèm ra
Chờ lâu mỏi gối nằm ăn vạ
Đụng gãy giàn xương tởn đến già

Hàn Phong Tử

TÌNH KHÔNG LỜI

Nàng ôi diễm lệ hỏi chăng đà…
Giữa phố êm đềm dải lụa sa…
Dõi nhỏ yêu kiều anh mộng nhá
Nhìn em lộng lẫy hắn yêu nà
Ngàn câu ấp ủ chìm đâu lạ?
Vạn chữ mơ màng nói chẳng ra
Lạc bóng người xinh giờ kẻ đã…
Thành ngây dại mãi tới khi già

Thám Hoa

LÒNG NHƯ ĐÃ

Tiếng cảm lòng trao mãi đượm đà
Cho hồn mộng tưởng đắm tình sa
Mùa xuân ước hẹn người xây cả
Cõi Bắc chờ trông bạn rủ nà
Có phải là duyên thờ thẫn lạ
Xin đừng mắc nợ nhỡ nhàng ra
Vần thơ ướm hỏi dường như đã
Chỉ ngại là anh quá đỗi già

Minh Hien

NGHIỆT NGÃ

Lòng nghe vỡ vụn tưởng như đà
Hiểu thấu tim nàng, lệ đẫm sa
Cõi mộng xuân mùa tan tác cả
Lời yêu miệng lưỡi dối gian nà
Đành chôn nỗi hận sầu dâng lả
Kẻo nhỡ trong hồn nuối bật ra
Cũng hiểu thời gian rồi lại xóa
Đường nay lẻ bóng tận hôm già

Thám Hoa

PHŨ PHÀNG

Lẻ bóng gì đâu vợ đã già
Hôm mình bỗng gặp ngớ người ra
Đau lòng thiếu nữ buồn như lả
Vỡ mộng tình yêu khóc tưởng nà
Biết phải làm sao đường lội đã
Nên đành bởi tại hố lầy sa
Mê lời đắm mộng rồi quên cả
Hỡi kẻ tình si dáng điệu đà

Minh Hien

XUÂN VẪN ĐỢI

Còn chưa lập thất hỏi sao đà...
Hắt hủi bao lời miệng lưỡi sa...
Vội phũ phàng môi nàng xóa cả
Vừa tan tác mộng nhỏ trao nà
Thời gian kỷ niệm đành bôi xóa
Phận số duyên tình phải nhãng ra
Chẳng oán thù đâu làm lại đã
Vì xuân vẫn đợi có chi già?

Thám Hoa

CHỚ CHÊ

Non tơ sung sức chạy qua đà
Chừa lại mình ên hũ nếp sa
Tuy trán nhăn nheo còn khỏe á
Dù tim thoi thóp vẫn yêu nà
Gừng cay đường đỏ tha hồ đượm
Bột tốt hồ thơm chắc chắn ra
Mấy đám thanh niên sao thể sánh
Như anh thi sỹ biết đâu già.

Thư Hoàng

NGỘ NHỠ

Hồn thi sỹ trẻ dáng anh già
Lỡ chết sau này khổ vợ ra
Chẳng dại vơ bèo to cũng há
Rằng khôn nhặt tép nhỏ nhưng nà
Bao giờ trạch đẻ cành đa hoá
Thuở đó em về trĩnh gạo sa
Chẳng dám chê người nhưng chạy đã
Rồi sau sẽ lại lấy thêm đà

Minh Hien

NHẮC NHỞ

Lại cứ chê anh mãi chữ "già'
Nhưng dù đốt đuốc kiếm không ra
Tình thơ lai láng xuân đầy chớ
Danh tiếng thơm tho oách lắm nà
Đừng để chần chừ thiên hạ cướp
Mà mau quy thuận lưới tình sa
Gừng cay dung thứ cho măng ngọt
Cơ hội cho em ráng lấy đà.

Thư Hoàng

ĐỪNG ÉP

Hãy cạ người anh để lấy đà
Khi nào hứng khởi đặng vào sa
Dù cho biển rộng đầy nguy nhá
Dẫu kệ rừng sâu ngập hiểm nà
Đã chọn thì đâu cần giá cả
Đà ưng chẳng nệ nếu điều* ra
Trâu này chỉ thích ăn hàng lạ
Đững ép lần hai tội ảnh già.

Minh Nguyen Van
*Điều kiện ra, ra điều kiện

DỤ

Đã trót cầm lao giỏi mượn đà
Ôn tồn dẻo miệng giữ đừng sa
Nhà anh vợ cả thôi rồi nhé
Cỡ nhỏ chồng chưa xứng cặp nà
Lỡ chọn đâu mà quên để mắt
Cho người tóc bạc mãi vào ra
Yêu giùm có lợi về sau hẳn
Thoải mái đường con miễn sợ già

Thư Hoàng