Chủ Nhật, 20 tháng 9, 2015

Minh Hien với bài thơ VỤN VỠ của tác giả Hoa Mây

Cảm nhận: Minh Hien 
Tác phẩm: VỤN VỠ
Tác giả: Hoa Mây

*
VỤN VỠ
(Thuận Nghịch độc)

Màu ngơ ngẩn vỡ vụn sương nồng
Lụy khổ tơ tình hận nỗi mong
Ngâu lệ dỗi đời cay đắng mộng
Gió hương đùa cảnh giá băng hồn
Lầu mê ngả bóng tràn mơ đợi
Giấc ảo vương hình nát cuộc trông
Đâu vẳng giọt buồn toang ái cõi
Sầu loang niệm hỏi buốt tê lòng

Lòng tê buốt hỏi niệm loang sầu
Cõi ái toang buồn giọt vẳng đâu
Trông cuộc nát hình vương ảo giấc
Đợi mơ tràn bóng ngả mê lầu
Hồn băng giá cảnh đùa hương gió
Mộng đắng cay đời dỗi lệ ngâu
Mong nỗi hận tình tơ khổ luỵ
Nồng sương vụn vỡ ngẩn ngơ màu

Hoa Mây


**********************************
*
Tình yêu có những niềm hạnh phúc không nói hết được bằng lời thì cũng có những khổ đau, mất mát không gì sánh được, để lại khoảng trống trong tâm hồn tưởng chừng nhấn chìm tất cả. Đọc xong bài VỤN VỠ của tác giả Hoa Mây, cảm giác như ta đang bước hụt vào khoảng trống hư vô, một nỗi buồn mênh mông cứ day dứt trong tâm hồn.

Ai đã từng yêu say đắm, cuồng nhiệt để rồi thất vọng đau khổ vì niềm tin bị đánh cắp, chợt một ngày nhận ra người đó không phải của ta, nỗi đau đớn vò xé tâm can. Mở đầu bài thơ là một câu tả cảnh nhưng đã được nhân hóa lên để nói về cảm xúc của cô gái khi đánh mất tình yêu đã từng được nâng niu, quý trọng: “Màu ngơ ngẩn vỡ vụn sương nồng”. Còn gì nữa đâu, tất cả đều vỡ vụn một màu thê thảm, vì sao vậy? Một sự tổn thương quá lớn, niềm yêu đã biến thành nỗi hận: "Lụy khổ tơ tình hận nỗi mong"

Những giọt lệ cay đắng lã chã tuôn, và sau đó là một tâm hồn băng giá. Người trong cuộc đã không còn muốn mở lòng ra đón nhận bất cứ Tình yêu nào nữa. Cảm giác như cô gái vẫn chưa thoát ra được cơn mê của tình yêu đã từng khiến cô quên đi tất cả, đắm chìm trong mộng ảo:

Lầu mê ngả bóng tràn mơ đợi
Giấc ảo vương hình nát cuộc trông

Hay đọc ngược lại ở phần nghịch:

Trông cuộc nát hình vương ảo giấc
Đợi mơ tràn bóng ngả mê lầu

Nghệ thuật của bài thơ là ở chỗ dù đọc xuôi hay ngược vẫn thành một bài thơ Đường Luật hoàn hảo, với các cặp đối chuẩn xác. Đây là một thể loại thơ khó trong thơ Đường Luật, chỉ những "cao thủ" mới làm được mượt mà như vậy.

Một loạt từ ngữ gợi cảm được tác giả Hoa Mây sử dụng khéo léo, cho người đọc cảm nhận được tâm hồn bay bổng của tác giả. Ta như đi lạc vào cõi mộng, lần theo cuộc tình vụn vỡ của nhân vật.

Cõi ái toang buồn giọt vẳng đâu

Thực thực hư hư mà vẫn hiển hiện tình yêu say đắm đã nát tan, tất cả chỉ là sự cảm nhận, không có gì rõ ràng cả. Có lẽ cái đó đã làm cho thơ Hoa Mây có nét rất riêng, không lẫn được với các tác giả khác. Ướt át, bay bổng với các từ ngữ lạ, dẫn bạn đọc vào thế giới tâm hồn nhạy cảm và phong phú. Buồn đau mà vẫn đẹp và nên thơ, cháy bỏng âm ỉ đến tê lòng.

Đọc đi đọc lại bài thơ vẫn có điều gì đó khiến ta chưa thấu được, làm ta cứ muốn tìm hiểu thêm, lạc hoài trong cõi mộng mà tác giả vẽ ra. Điều đó để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng bạn đọc và cũng chính là thành công của bài thơ, là cái tài tình của người nghệ sỹ. 


Minh Hien

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét