LƯU LUYẾN
(ngũ độ thanh)
Có
phải người xưa đã biệt rồi
Đây
hình bóng cũ ảo mà thôi
Cùng
ta lạ lẫm không nhìn ngó
Với
kẻ thân tình dỗi giận trôi
Quá
vãng quay về nơi tủi ngập
Thời
gian khỏa nấp nỗi đau bồi
Nhìn
theo chẳng biết làm chi nữa
Bão
nổi trong chiều nước sục sôi
Bão
nổi trong chiều nước sục sôi
Hờn
dâng đắm biển lệ thương bồi
Quay
về bớt hận tình mang bỏ
Ở
lại thêm buồn nghĩa vứt trôi
Để
mặc xuân thì đang rũ mất
Còn
đâu hạnh phúc để xây bồi
Mỗi
buổi xa dần lưu luyến đợi
Có
phải người xưa đã biệt rồi
Minh
Hien
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét