Chủ Nhật, 1 tháng 11, 2015

ANH ĐI RỒI

ANH ĐI RỒI
(Ngũ độ thanh)

Người sao lỡ gợi xót xa này
Hãy để du hồn nhịp đắm say
Tứ bổng trầm thơ tình trỗi đượm
Lời thương cảm chữ ái đong dày
Đường xưa nắng vẫn chờ ươm hạt
Ngả cũ ai còn đợi nắm tay
Giữa mộng tim lòng nghe thổn thức
Mùa yêu sẽ đến vợi bao ngày

Mùa yêu sẽ đến vợi bao ngày 
Khổ cực thêm nhiều vẫn xiết tay
Nhịp thở kề bên dường rất khẽ
Màn sương phủ xuống lại như dày
Thơ buồn khắc khoải sâu càng vọng
Nỗi nhớ êm đềm nhẹ thoảng say
Gửi vạn trời thương về ngã ấy
Người sao lỡ gợi xót xa này

Minh Hien 

NGOÁI VỌNG

Chỉ muốn vùi quên thậm não này 
Cho tình mải miết những đường say 
Chiều thương muộn thoảng nguyền chao nuối
Thoáng dạ chùng lay nỗi nhớ dày 
Dẫu biết canh đời ran tỏa lệ
Nhưng rồi niệm ái duỗi mời tay 
Thành ra nghiệp chướng hoài thăm hỏi
Để giữa miền côi vọng tháng ngày  

Để giữa miền côi vọng tháng ngày  
Nghe chừng kỷ niệm luống rời tay 
Êm đềm mỏng lạnh lùng trăng khuyết  
Khắc khoải niềm đau lặng lẽ dày 
Dỗ tửu mua vài cơn mộng luyến
Van lòng chuốc một chuỗi huyền say 
Trầm hương thệ hỡi buồn chao chác
Chỉ muốn vùi quên thậm não này 

HANSY

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét