Chủ Nhật, 6 tháng 9, 2015

ANH ĐI RỒI…

ANH ĐI RỒI…

Anh đi rồi, phố vắng lắm không em
Có nghe lòng một thoáng như lạc lõng 

Giữa dòng đời chảy tuôn bao thực, mộng
Nhưng hồn em, có lẽ, cứ bơ vơ…

Anh đi rồi, em có giở lại trang thơ
Để tìm gặp dáng hình vừa xa ngái
Tình yêu đó sao mong manh biết mấy
Dẫu trong tim cứ thầm nhớ về nhau.

Anh đi rồi, có làm tim em đau
Khi vắng thiếu trao em lời tình tự
Có làm em nhiều đêm không thể ngủ
Vì mãi hoài tim đong kín nỗi niềm

Anh đi rồi, nhưng hồn quyện bên em
Vẫn thủ thỉ lời thương đầy mật ngọt
Có xa nhau cũng chỉ là giây phút
Bởi lòng mình hòa một tự ngày nao…

HANSY


ANH TRỞ VỀ

Anh trở về, trong những giấc chiêm bao
Vòng tay ấp nụ hôn trao tình tứ
Nhõng nhẽo đòi ru anh vào giấc ngủ
Bởi vì yêu có thấy đủ bao giờ

Anh trở về, khi em giở trang thơ
Kỷ niệm loang dài theo từng nỗi nhớ
Suối lệ tuôn, trăm nghìn con sóng vỡ
Ai đã đi để lỡ mối tình đầu.

Anh trở về, giữa tháng bẩy mưa ngâu
Cầu ô thước nối hai đầu vĩnh biệt
Âm dương chẳng chia lìa được hết
Khi tim yêu cả khi chết đi rồi...

Anh trở về, để em đỡ đơn côi
Cho cuộc sống vơi đi bao khó nhọc
Lau dòng lệ hình như em vừa khóc
Hạnh phúc lại về bao bọc mãi nhau..

Minh Hien

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét