Thứ Tư, 30 tháng 9, 2015

CÕI MƠ

CÕI MƠ (II) 
Mến tặng Minh Hiền

M ãi tiếc đường tơ dệt chẳng thành!
I m lìm mỏi đợi chóng tàn canh
N ao lòng bởi phận bao người mến 
H ỡi dạ do đời ít kẻ ganh
H oạ khắc tươi màu duyên thắm đỏ
I n hằn rõ nét mộng ngời xanh
Ê m đềm ngọn gió tình yêu thổi
N ở biếc chồi xuân nụ trĩu cành .

Diệp Thuý
 
LÒNG MƠ (II)
Tặng Diệp Thúy
 
D ạ vẫn thường mơ kết chỉ thành
I n hằn vết cũ mộng trường canh
Ê m đềm cõi ảo lèn nhung nhớ
P hảng phất trăng mờ lẫn tỵ ganh
T ại ước tình cao đời sẽ đỏ
H ay vì phận thấp tuổi còn xanh
U buồn lỡ bước xuân đành bỏ
Ý nghĩa gì đây trổ nụ cành
 

Minh Hien

HỒNG LÂU MỘNG

HỒNG LÂU MỘNG

HỮU mong ắt sẽ mộng đêm dài
DUYÊN đượm cho hồn nghĩ đến ai
THIÊN địa trêu ngươi làm nghiệt ngã
LÝ tình ghẹo ái thoả trang đài
NĂNG hòa thắm thiết đời loan phụng
TƯƠNG hợp vui vầy cảnh trúc mai
NGỘ nhỡ sau này ta cách trở
HỒNG NHAN TRI KỶ NHỚ THƯƠNG HOÀI

HỒNG lâu mộng ước êm đềm tổ
NHAN sắc trời ban làm mến mộ
TRI thức trau dồi đẹp đẽ vương
KỶ cương gìn giữ âm thầm cố
NHỚ người sắc sảo để thêm buồn
THƯƠNG phận tài hoa mà lại khổ
HOÀI ngóng trông về một cõi xa
HỮU DUYÊN THIÊN LÝ NĂNG TƯƠNG NGỘ

Minh Hien

HỒNG NHAN TRI KỶ

HỮU phước trời ban hưởng lộc dài
DUYÊN nồng chạm ngõ mượt đời ai
THIÊN niên mãi kết nguyền tơ tóc
LÝ thú cùng vui vọng nguyệt đài
NĂNG hợp công tư vầy thủy trúc
TƯƠNG hòa thơ nhạc rợp hoàng mai
NGỘ thơm thanh khiết hồng nhan mộng
TRI KỶ TRẦM HƯƠNG VẪN ĐƯỢM HOÀI

TRI âm trời định về chung tổ
KỶ niệm ban đầu ôi thật ngố
TRẦM lặng ảo huyền giả tảng lơ
HƯƠNG thầm quyến rũ mà ngoan cố
VẪN luôn nũng nịu dẫu nào vui
ĐƯỢM mãi yêu kiều dù thậm khổ
HOÀI ước cùng nhau kết mộng nguyền
HỮU DUYÊN THIÊN LÝ NĂNG TƯƠNG NGỘ

HANSY

HANSY bình HÀ NỘI MÙA NÀY của Nàng thơ Minh Hien

HÀ NỘI MÙA NÀY

Mùa này Hà Nội lạnh lắm không em?
Tiếng vọng xa xăm chen vào nỗi nhớ
Thoảng nỗi buồn nghe nặng nề hơi thở
Chẳng biết mấy mùa được ở cùng anh.

Nguyện làm sơn ca lảnh lót trên cành
Không duyên phận nên đành mơ cõi mộng
Mang tiếng hát làm niềm vui cuộc sống
Dẫu biết tình mình mỏng mảnh như tơ.

Viết tên anh ẩn trong mỗi tứ thơ
Mùa đông lạnh bơ vơ con phố nhỏ
Ở phương xa có khi nào anh nhớ
Ta đã từng gặp gỡ tự ngàn xưa.

Hà Nội chiều nay lất phất cơn mưa
Làm ướt má em, vừa lau lại ướt
Nỗi lòng này chỉ có mưa hiểu được
Nên hoà từng giọt nước nhẹ nhàng rơi…

Minh Hien
*************
*
Ở hai đầu nỗi nhớ, nắng gió miền Nam thì muốn choàng lên Hà Nội thân thương chiếc chăn nghĩa tình nồng mặn để ngăn bớt nỗi đơn côi trong cái rét ngọt nàng Bân, thì ở phía đầu kia đang vật vã khó chịu trong cái nham nháp của mưa phùn đông lạnh, chỉ ao ước vỗ cánh bay về phương trời đang lồng lộng gió chướng yêu thương…
HÀ NỘI MÙA NÀY thế nào hỡi Nàng Thơ Minh Hiền?

Mùa này Hà Nội lạnh lắm không em?
Tiếng vọng xa xăm chen vào nỗi nhớ

Thảng nhớ triền miên ùa về vây kín con tim đang lẻ loi trên con đường giá lạnh của mùa đông với những khát khao cháy bỏng một vòng tay chắc nịch và ấm áp, một bờ môi nóng đà đượm ân tình, được tựa vào lồng ngực to bè nhấp nhô trong nhịp thở nồng nàn đầy dáng vẻ chở che biết mấy yêu thương. Cùng nghiêng tai lắng nghe nhịp đập rộn ràng của con tim tươi khỏe luyến láy khúc xuân tình…

Thoảng nỗi buồn nghe nặng nề hơi thở
Chẳng biết mấy mùa được ở cùng anh

Len lén chút tơ sầu vương lên đuôi mắt, bởi ao ước mãi hoài sao cứ vẫn là diệu vợi ước ao. Mà như một linh cảm của định mệnh tình yêu e là sẽ chẳng bao giờ giấc mơ hạnh ngộ bình dị như của bao đôi tình nhân vĩnh viễn không thể trở thành hiện thực được.

Ôi, thật ngán ngẫm làm sao cho cái không gian trở ngăn đầy nghiệt ngã và vô cùng này, cái thời gian chán ngắt dài lê thê dằng dặc của sự ngóng trông chờ đợi một phép mầu của tiên giới. Rủi thay, cái tiên giới của thế kỷ 21 cũng không còn bến bờ để mà dối lòng níu bám. Thì thôi vậy, đành thả hồn vào trong ước mơ viễn vông nhắm mắt đưa chân đổ thừa cho số phận đã an bài…

Nguyện làm sơn ca lảnh lót trên cành
Không duyên phận nên đành mơ cõi mộng
Mang tiếng hát làm niềm vui cuộc sống
Dẫu biết tình mình mỏng mảnh như tơ

Mùa đông nào mà chả lạnh, nhưng cái rét buốt của mùa đông tâm hồn thật là đáng sợ, nó làm cho tím thẫm cả một khuỷnh trời Xuân. Ta trôi trong dòng đời ồn ã mà như đang lạc loài giữa sa mạc mênh mông bão cát châm xuyên hàng vạn mũi kim bén nhọn vào tâm hồn và thể xác mình. Những mảng nhớ cứ dội về làm tức nghẹn cả dòng tim…

Viết tên anh ẩn trong mỗi tứ thơ
Mùa đông lạnh bơ vơ con phố nhỏ


Rồi ngớ ngẩn trốn vào tiền kiếp, lấy cáI mơ hồ sương khói không thực hòng che lấp vá víu thực tại đang nát tan vì vết thương cách trở giữa một mùa đông có một trái tim lòng mà cũng như không.

Ở phương xa có khi nào anh nhớ
Ta đã từng gặp gỡ tự ngàn xưa

Định mệnh đã an bài!
Định mệnh của Tơ hồng Nguyệt lão không chịu se duyên hay lòng ta chần chừ bất định giữa ngã ba đường khiến nghị lực tiêu tán mà trở nên yếu đuối trước nghịch cảnh trái ngang nên không thể vượt bão giông dắt tay nhau tìm về vùng đất hứa? Vì sao ngày xưa ông bà ta thua kém mọi bề mà vẫn dõng dạc “Mấy sông cũng lội, mấy đèo cũng qua”? Còn giờ đây với phương tiện giao thông hiện đại chưa chợp xong giấc ngủ ngắn đã có thể ngã vào lòng nhau trong đắm say hạnh ngộ thì lại là không thể?

*****
Hà Nội chiều nay lất phất cơn mưa
Làm ướt má em, vừa lau lại ướt

Mưa bụi bay bay đầy trời, mưa thương mưa nhớ chan ướt cõi lòng, những giọt lệ tình làm ướt sũng bầu trời thương nhớ. Ngữa mặt lên trời chờ phương Nam gởi chút nắng ấm về hong khô niềm hờn tủi, phơi lòng trước nhớ đợi gió chướng ùa về trong lồng lộng nồm yêu. Để nước mắt ngỡ ngàng khắc khoải xót xa  vụt biến thành những hạt ngọc trai lung linh sắc diện diễm ảo của hoan kỳ.

Nỗi lòng này chỉ có mưa hiểu được
Nên hoà từng giọt nước nhẹ nhàng rơi…

Rồi bất giác trong góc sâu thẳm nào đó của tâm hồn có tiếng gió Nam khe khẽ vọng về: Đứng dậy đốt lên ngọn lửa yêu thương cho tỏa bừng thực tại hay lẵng lặng cúi đầu chấp nhận đầu hàng số phận phải vĩnh viễn đắm chìm trong màn mưa lạnh đêma đen vĩnh cửu???

HANSY

HÀ NỘI MÙA NÀY

HÀ NỘI MÙA NÀY

Mùa này Hà Nội lạnh lắm không em?
Tiếng vọng xa xăm chen vào nỗi nhớ
Thoảng nỗi buồn nghe nặng nề hơi thở
Chẳng biết mấy mùa được ở cùng anh.

Nguyện làm sơn ca lảnh lót trên cành
Không duyên phận nên đành mơ cõi mộng
Mang tiếng hát làm niềm vui cuộc sống
Dẫu biết tình mình mỏng mảnh như tơ.

Viết tên anh ẩn trong mỗi tứ thơ
Mùa đông lạnh bơ vơ con phố nhỏ
Ở phương xa có khi nào anh nhớ
Ta đã từng gặp gỡ tự ngàn xưa.

Hà Nội chiều nay lất phất cơn mưa
Làm ướt má em, vừa lau lại ướt
Nỗi lòng này chỉ có mưa hiểu được
Nên hoà từng giọt nước nhẹ nhàng rơi…

Minh Hien

Thứ Ba, 29 tháng 9, 2015

MÙA CƯỚI

MÙA CƯỚI
(Thuận Nghịch độc)

Đầu buổi rộn vui thỏa xóm làng

Điệu hò ai hát tiếng lừng vang
Dâu cùng rể kết duyên nồng đậm
Gió với trăng hoà ái diệu sang
Trầu thắm quyện cau tình nghĩa đỏ
Nắng tươi tràn cửa ánh dương vàng
Câu mừng chúc đẹp xinh ngày cưới 
Đầu buổi rộn vui thoả xóm làng

Làng xóm thỏa vui rộn buổi đầu
Cưới ngày xinh đẹp chúc mừng câu
Vàng dương ánh cửa tràn tươi nắng
Đỏ nghĩa tình cau quyện thắm trầu
Sang diệu ái hoà trăng với gió
Đậm nồng duyên kết rể cùng dâu
Vang lừng tiếng hát ai hò điệu
Làng xóm thỏa vui rộn buổi đầu

Minh Hien

VU QUY

VU QUY
(Ngũ độ thanh)

Hạnh phúc mình xây cả quãng đời
Vui mừng buổi lễ họ hàng chơi
Tròn duyên nguyệt lão xe vừa mới
Đủ nghĩa trần gian kết tuyệt vời
Đượm ấm câu hò lan biển cõi
Hoan nồng khúc nhạc tỏa trùng khơi
Nhìn dâu rể quyện niềm vui khởi
Giống cặp bồ câu thả giữa trời

Giống cặp bồ câu thả giữa trời
Bay vào giấc mộng trải ngàn khơi 
Ly tình lịm đắm yêu hồ hởi
Ngõ ái trầm mê cảm vợi vời 
Dẫu khó khăn nào không được đổi
Cho ngào ngọt mãi ghé vào chơi 
Ngân dòng cảm xúc đêm chờ đợi
Hạnh phúc mình xây cả quãng đời

Minh Hien 

VU QUY

Vàng hoe tỏa nắng rợp mây trời 
Rộn rã vui mừng phả khắp nơi 
Cuối rẻo tưng bừng loang giữa đợi
Đầu thôn rạng rỡ trải xa vời 
Reo hò giỡn hớt đầy câu ngợi
Hát nhảy nô đùa mãn điệu chơi 
Giữa họ hai người nên nẻo mới
Trầu cau đỏ thắm quyện quanh đời  

Trầu cau đỏ thắm quyện quanh đời  
Ngất ngưởng môi hồng đượm cõi chơi 
Thỏa mãn ươm thề bao ngóng đợi
Mừng vui ước hẹn thuở ran vời 
Tình yêu lộng lẫy về chung lối
Ái cảm êm đềm hiệp quãng khơi 
Nguyệt lão tơ điều thơm thảo mối
Vàng hoe tỏa nắng rợp mây trời 

HANSY

Thứ Hai, 28 tháng 9, 2015

BỐN MÙA CHỜ

BỐN MÙA CHỜ
(Ngũ sắc vân)

Vấn nguyệt tìm Mây cõi tỏ mờ
Mây tình có dệt thảm làm thơ
XUÂN vờn én thỏa tràn Mây lụa
Nhạn xõa Mây bồng khắp ngả tơ
Gió hỡi Mây hờn ĐÔNG thả mộng
Mây à nắng giỡn HẠ chìm mơ
THU về khúc nhạc hòa Mây lõa
Kỷ niệm cùng Mây mãi ngóng chờ

Minh Hien


MONG

Kìa Minh toả rạng ánh đêm mờ
Có lẽ dương trần nhuộm cả thơ
 
HẠ đến sương tràn qua ảnh liễu
THU về nắng đổ giữa dòng tơ
TÌNH MÂY thổn thức từng XUÂN mộng
Ngõ Uyển êm đềm vạn sắc mơ
Tuyết thả bên bờ ĐÔNG quạnh quẽ
Làm tim hận mãi cảnh mong chờ

Hoa Mây
 


BỐN MÙA ĐỢI

Nghĩa GIÓ tình MÂY chẳng lụi mờ
Chao hời GIÓ thoảng dệt vần thơ
THU về nhỏ nhẹ vương hồn GIÓ
GIÓ vãng êm đềm quyện ảnh tơ
Gửi GIÓ đưa cành XUÂN đẫm mộng
Nghiêng chiều chuyển GIÓ HẠ tràn mơ
Dù ĐÔNG GIÓ vẫn ngời hương lửa
GIÓ trải hằng đêm nỗi vọng chờ 


GMĐ

SẮC HOA TỨ QUÝ
(Ngũ vị hương)

HẠ BIẾC QUỲNH trang khỏa huyễn mờ
 
XUÂN HUYỀN sắc MẬN trỗi đường thơ
 
VÀNG ngon cuộc ái ĐÀO trong nguyệt
ĐỎ THẮM cung tình PHƯỢNG giữa tơ
 
HUỆ TRẮNG nồng thơm lừng tỏa cõi
 
SEN HỒNG diệu ngát khỏa lèn mơ
 

THANH lòng CÚC nguyện ngàn THU thỏa
XÁM buổi tàn ĐÔNG ĐIỆP THẪM chờ

HANSY

TẢO MỘ

TẢO MỘ ( Dịp lễ thanh minh)
(Xa luân ngũ bộ)

Tảo mộ con về lễ mẹ đây
Mà xa xót ruột tủi tim này
Mưa phùn lất phất giăng đầy ngả
Gió lạnh ù ù phủ kín mây
Thắp nén nhang thơm tình nghĩa nặng
Dâng bông huệ trắng nhớ thương đầy
Đồng không quạnh vắng hồn thiêng hiện
Lẫn giữa sương mù ngập bủa vây

Mà xa xót ruột tủi tim này
Lõm bõm trong chiều sắc xám mây
Nước ngập đường trơn chân bước mỏi
Bùn sâu lối nhỏ đá găm đầy
Hình như sức mạnh từ tim nhủ
Bởi thế chân trần kệ vắt vây
Đứng mãi bên mồ hồi tưởng lại
Hương trầm uốn lượn tỏa trời đây

Gió lạnh ù ù phủ kín mây
Trời tuôn lệ đổ mắt hoen đầy
Thanh minh mát mẻ lòng đau dậy
Chớm hạ la đà nỗi khổ vây
Đã mấy năm rồi như mới vậy
Thêm vài tháng nữa tưởng vừa đây
Dòng đời lặng lẽ theo ngày chẩy
Bóng hạc tìm đâu giữa chốn này

Dâng bông huệ trắng nhớ thương đầy
Lật đật vung liềm phát cỏ vây
Lá úa âm thầm xa cội mãi
Hoa tàn vội vã bỏ cành đây
Công lao dưỡng dục chưa tròn ấy
Nghĩa cả bồi vun chẳng vẹn này
Nặng nỗi u hoài ân hận khóc
Mờ mờ sẩm tối đục chân mây

Lẫn giữa sương mù ngập bủa vây
Tay mềm mại vuốt tưởng còn đây
Bao dung trẻ dại lầm than đó
Bảo vệ con thơ lỗi phải này
Hỡi đấng cao dầy bao địa võng
Ơi thần linh hiển mấy tầng mây
Niềm đau xiết kể âm thầm cháy
Vĩnh viễn thời gian chẳng lấp đầy


Minh Hien

Chủ Nhật, 27 tháng 9, 2015

BÓ HOA TẶNG NÀNG

BÓ HOA TẶNG NÀNG
(Ngũ độ thanh)

Trăng vàng CẨM TÚ đẫm lòng ai 
Nẻo huyễn lồng mơ DẠ LÝ cài 
NGUYỆT QUẾ êm đềm ru diễm thảo 
ANH ĐÀO lộng lẫy ướm HOÀNG MAI 
Hồi chung lạc khúc TƯỜNG VI phả
Thuở mãn hoan kỳ BÁCH HỢP khai 
Cõi CÁT TƯỜNG son mùa diệu ảo
HOÀNG LAN đượm ngát trỗi thơm hoài 

BẰNG LĂNG phấn mộng trỗi thơm hoài 
Lõa sắc cung tình THẠCH THẢO khai 
Noãn HẢI ĐƯỜNG chao nhòm ĐẠI CÚC
Thân TRÀ BẠCH tỏa níu HỒNG MAI
Tưng bừng ghé cửa PHÙ DUNG hội
Rạng rỡ vờn song CẨM CHƯỚNG cài
Thả dáng bên lầu duyên PHƯỢNG VỸ
NHUNG HỒNG nguyệt thắm đẫm lòng ai

HANSY

NGUYỆT NỮ

Lộng lẫy KHUYÊN vàng để ngóng ai
Hờ trên tóc mượt rẽ TRÂM cài
Hồng SON điểm xuyết môi mềm mại
Nhẹ PHẤN thoa đều mũi mảnh mai
Thoảng NƯỚC HOA hồng chưa kịp mãn
Thêm VÒNG bạc mới cũng vừa khai
GIẦY nhung óng ả chân vừa vặn
VÁY đỏ viền thêu đẹp đẽ hoài

XẮC nhỏ làm duyên đẹp đẽ hoài
Yêu kiều NHẪN ngọc để chờ khai
Trăng ngà rạng rỡ GƯƠNG ngời sáng
Gió khẽ êm đềm LƯỢC chải mai
Dải YẾM ngân hà đêm mộng vẽ
Vành KHĂN nguyệt quế buổi em cài
QUẦN THOA vẫn đợi người quân tử
Dạ XUYẾN xao vì cảm nghĩ ai

Minh Hien

VỌNG TÌNH

VỌNG TÌNH
(Ngũ độ thanh)

Chuốt mãi thơ lòng gởi tặng em 
Lồng mơ diệu thắm lõa hương kèm 
Ngàn dâng cánh mộng lèn nơi khát
Vạn nhú mầm yêu tỏa cõi thèm 
Giữa chốn tiên bồng thơm thảo dậy
Trong vành ái cảm mượt mà xem 
Vàng trăng tưới đẫm mùa tao ngộ
Thẫm ước hoan tình ngọt khỏa len 

Thẫm ước hoan tình ngọt khỏa len 
Nghê thường vũ khúc miệt mài xem 
Điền thơ vẹn tiếp cung thầm ước
Phả nhạc đầy thêm nỗi khát thèm 
Diễm ý chao lòng đêm mộng trở
Ngào mây xiếu dạ buổi trăng kèm
Trầm hương thuở ấy hoài thơm lộng
Chuốt mãi thơ lòng gởi tặng em 

HANSY

BỐI RỐI

Thơ này họa có nỗi lòng em
Liệu có còn không diễm ảo kèm
Thẫm mộng hôm nào nhung nhớ gửi
Nhòa mơ thủa ấy khát khao thèm 
Người run rẩy bước đi đường lạ
Kẻ đỡ đần nâng dậy cách xem
Hạ bút bao lần mong để lãng
Sao mà ước vọng trỗi thầm len

Sao mà ước vọng trỗi thầm len
Nợ cũ mang nhiều chẳng dám xem
Chỉ định âm thầm đem giúp đỡ
Ngờ đâu lặng lẽ hóa ra thèm
Đau lòng chối bỏ thuyền quyên nghẹn
Xót ruột còn vương lãng tử kèm
Lạnh đắng buồng tim tình rã ngả
Thơ này họa có nỗi lòng em

Minh Hien

MÀ SAO

Sao mà ước vọng trỗi thầm len 
Cứ ngỡ vuông tròn khỏa cuộc xem 
Phả ước duyên thầm luôn tỏa lộng
Lèn mơ nguyệt đắm mãi dâng thèm 
Tình tang ảo điệu đầy hoa níu
Lặng bổng huyền âm lõa sắc kèm 
Dẫu bước trăm ngàn trên đỉnh ngọn
Thương hoài dáng mộng chỉ mình em 

Thương hoài dáng mộng chỉ mình em 
Giữa sắc niềm thương ảo diệu kèm 
Mượt thẫm men nồng chao phím tỏa
Lừng thơm cõi biếc dậy cung thèm 
Ngàn năm cũng chỉ luôn mà nhớ 
Vạn kiếp âu là mãi để xem 
Đã muốn quên tình hôm trở nguyệt
Sao mà ước vọng trỗi thầm len 

HANSY

BỞI VÌ

Những áng thơ tình họa của em
Lời thương nỗi nhớ gửi theo kèm
Nhìn mây giỡn nguyệt lòng khao khát
Vãn bướm vờn hoa dạ cả thèm
Trọn cả trong ngoài xao xuyến vẫy
Bao trùm phải trái ngại ngùng xem
E dè thả chữ câu từ lượn
Ẩn khuất trăng mờ đã dọi len

Ẩn khuất trăng mờ đã dọi len
Ơi người có hiểu lạ lùng xem
Tơ lòng bảo gỡ càng thêm vướng
Giọt nhớ tìm quên sẽ chỉ thèm
Trách vọng mây bồng lan dỗi thả
Hờn đưa gió thoảng lẫn ghen kèm
Như là muốn ngỏ lời tâm sự
Những áng thơ tình họa của em

Minh Hien 



GOOD MORNING


Thứ Bảy, 26 tháng 9, 2015

MINH HIEN

Minh Hien
(Ngũ độ thanh)
Ngày qua ngưỡng mộ bóng Minh Hiền
Vẩy bút thi đàn bỗng chạnh nghiên
Dẫu khó con từ gieo để mộng
Dù khoai ý chữ hoạ cho nghiền
Bao chàng hí hửng đòi mong gặp
Lắm chị âm thầm ủ dõi quen
Cả cõi làng phây đều thụ mến
Dòng thơ đượm vẻ nét thanh huyền
Hoi Tran Van
CẢM TẠ
Cảm động lời thơ vẽ bóng Hiền
Bao mùa bút mực vẫn mài nghiên
Vài câu thả mãi thành ra nghiện
Mấy chữ mần lâu để lại nghiền
Bạn hữu tình thâm lòng kẻ mến
Thi đàn nghĩa trọng dáng người quen
Đời vui cõi ảo mà thương quyện
Bởi gói hồn trong cõi diệu huyền
Minh Hien
MINH HIỀN
Đường thơ xướng họa có Minh Hien
Cặm cụi ngày ngày thảo bút nghiên
Góp ý cho từng trang pích ngẫm
Thêm lời để những đoạn bình nghiền
Dung nhan cả hội chưa từng biết
Diện mạo chúng phây chẳng đã quen
Xin được một lần cho thấy mặt
Tài năng tuyệt kĩ thảo nhanh huyền
Hung Le
HỒN ĐÃ TỎ
Bởi lẽ đường thi mến bạn hiền
Nên là bận mấy cũng cầm nghiên
Tâm tình quý hữu vui buồn nghiện
Xướng hoạ vần thơ thỏa mãn nghiền
Mặt mũi chi cần nơi chốn ảo
Dung hình chẳng thấy chỗ đường quen
Đời tư trắc ẩn đành thôi vậy
Mượn chữ hồn trao nét thảo huyền
Minh Hien
MINH HIỀN 2
Vẫn biết đường thi bạn hữu hiền
Ý hay lời đẹp đã trao nghiên
Có người hay vẫn thường chăn trở
Còn bạn thường luân mãi ngẫm nghiền
Cứ tưởng làng phây toàn khách lạ
Nào ngờ xướng họa những bầu quen
Minh Hien đường phó Han sy xếp
Cho chốn họa thơ mãi ảo huyền.
Hung Le
MINH HIỀN 3
Nhân dịp này đây hỏi bạn Hiền
Han sy nghỉ phép có trao nghiên
Trang thơ gửi gắm người phô diễn
Xướng họa mong chờ bạn tỏ nghiền
Bề bộn cố lên còn cũng được
Lo toan gắng nhé sẽ rồi quen
Nối vòng gắn kết miền xuôi ngược
Viết tiếp đường thi giấc mộng huyền.
Hung Le
AD Hansy nghỉ phép
Hàn Sy nghỉ phép bận cho Hiền
Cũng cố nhưng mà mực bỏ nghiên
Quả thực đang cần ai phú nhuyễn
Vừa hay đã có bạn thơ nghiền
Thờ ơ sẽ để buồn cô lạ
Chậm chễ e là tủi chú quen
Hãy hiểu nơi này vui xướng họa
Thường luôn rộng cửa dẫn mơ huyền
Minh Hien
THÔNG MINH VÀ HIỀN HÂU
(Yêu mén tặng Minh Hiền)
Cảm phục A D phó nhỏ Hiền
Yêu dòng họạ xướng vốn chuyên nghiên
Nhân hình phúc hậu nhìều ảnh mến
Tướng diện thông minh lắm ẻm nghiền
Nhớ quá lâu rồi ai có biết (*)
Thương thầm mới đó ấy tìm quen (*)
Dòng thơ muội dán làm xao động
Thi hữu Làng Fây sáng mắt huyền
Mai Bacsi
(*) Nhiều chàng ốm tương tư đã nhờ Mbs bí mật lấy giùm địa chỉ của MH, nhưng Mbs chịu thua luôn, nói thật đấy , không đùa đâu.
MAI BACSI
Làng Fây rực rỡ đóa Mai hiền
Bác sỹ đa tài giỏi mực nghiên
Cảm phục tài năng hoài lỡ mến
Thầm tôn đức độ mãi sinh nghiền
Ân cần mỗi lúc bên người bệnh
Giản dị bao ngày giữa chốn quen
Sống đẹp chan hòa luôn hữu hảo
Trời cho hạnh phúc mãi thêm huyền
Minh Hien
hi! Minh Hiền
Minh thôi chớ thấy ẻm coi hiền
Gặp đạo thơ là quẳng bút nghiên
Lý lẽ phân minh bao kẻ nghiện
Lời bình chính trực lắm anh nghiền
Coi thơ cũng bởi Đời xem lạ
Quản píc âu vì Thế trị quen
Đẹp nết hơn là da những mặt
Ta say họa xướng ảo cùng huyền!
HàoNam Phùng
TỰ BẠCH
Gái nhỏ nhìn trông cũng thục hiền
Thi đường lạc bước lỡ cầm nghiên
Khi buồn họa phú cho hồn trải
Lúc rỗi làm thơ để dạ nghiền
Những tưởng vui vầy câu tứ nhạt
Đâu ngờ gặp gỡ bóng hình quen
Người ơi có phải là duyên nợ
Huyễn ảo bồng lai giấc mộng huyền
Minh Hien
KHUÔN HỒNG
Một buổi rong chơi thấy bạn hiền
Khuôn hồng tỏa rạng bút se nghiên
Hò khoan khúc nhặt gieo niềm mộng
Hát mãi vần thưa gửi nỗi nghiền
Lãng tử đa tình xin diện kiến
Thì hào lắm mộng muốn làm quen
Nàng thơ trỗi dậy ru hồn ái
Nguyệt liễm cung son dáng ảo huyền
Khai Tam
BỒNG LAI
Hằng nga lộng lẫy chiếu cung hiền
Triệu ánh sao hoà trỗi tỏa nghiên
Thả giữa dương trần muôn vạn luyến
Vào trong vũ trụ đắm say nghiền
Lời thơ vọng ngát nồng câu uyển
Điệu hát vang lừng viễn cảnh quen
Gió dạt dào ngân tình ảo huyễn
Bồng lai mộng thức cõi tiên huyền
Minh Hien
TRỘM BÓNG
Giữa nẻo đường thi trộm bóng Hiền
Danh hà nhất phẩm phú hòa nghiên
Tài thu dạ chúng câu hường trải
Đức phục lòng nhân vở thẫm nghiền
Dẫu ở cần thơ người muốn gặp
Hay miền bắc cạn kẻ đòi quen
Dòng thanh diễm lệ hồng cân tỏa
Liễu thẹn hờn ghen bởi bóng huyền
MINH TÂM
VỌNG ÂM
CẢM tạ tình thân đã mến Hiền
ƠN này khắc dạ giữ gìn nghiên
THI đàn gửi gắm thành duyên đẹp
HỮU phước lành thiên phận rủ nghiền
GHÉ lại yêu chiều câu diễm ảo
THĂM rồi ấp ủ giọng vàng quen
CÙNG năm tháng trải thêm bền chặt
XƯỚNG HOẠ VẦN THƠ Ở CÕI HUYỀN
Minh Hien

Thứ Sáu, 25 tháng 9, 2015

NGÀY TRÔI

NGÀY TRÔI

Tâm trí đâu rồi khổ trí tâm
Dầm mưa úng dạ đẫm mưa dầm
Tháng mong người hỡi chờ mong tháng
Năm đợi ai nào ngóng đợi năm
Lặng bóng đi về thương bóng lặng
Trầm hương uốn lượn tỏa hương trầm
Sắt son đã tưởng hoài son sắt
Thầm nhớ lòng đau vẫn nhớ thầm

Minh Hien

NGẮM TRĂNG

NGẮM TRĂNG

Cũng chỉ riêng mình lặng ngắm trăng
Người ta có phải đã thôi giằng
Về nơi bến đợi vui vầy hẳn
Đến ngả sông chờ đẹp đẽ chăng
Phận rũ nên đành thôi đắp phẳng
Tình lu lại ngỡ cố san bằng 
Đường xưa lá đổ chiều hoang lặng
Phủ kín mưa dầy vội vã giăng
Phủ kín mưa dầy vội vã giăng
Nhoà tuôn lệ đẫm nói chi bằng
Tim này khắc để làm sao bẵng
Chỗ nọ quên rồi có phải chăng
Bởi lẽ tình trao nào ngại đắng
Thành ra nghĩa trả cứ đan giằng
Canh trường quạnh quẽ từng đêm trắng
Độc ẩm thơ buồn dõi ánh trăng

Minh Hien

Thứ Năm, 24 tháng 9, 2015

ẢO MỘNG

ẢO MỘNG

Giấc mộng tình yêu ẩn khuất mành
Bên ngoài ảo tưởng nắng ngày hanh 
Mờ mờ dáng thệ chao chòng ảnh
Hiển hiện câu nguyền thấm đẫm tranh
Lửa đượm ngày sau là hão cảnh
Tro tàn quá khứ chỉ hư danh
Cần chi giữ mãi bờ môi lạnh
Nghĩ tội người xa ái chẳng thành

Nghĩ tội người xa ái chẳng thành
Mưa từng hạt nhỏ xoá mờ danh
Huyền sương phủ đượm màu trăng ánh
Huyễn khói che nhoà nét mực tranh
Chỉ tại duyên mình nông cạn mảnh
Hay vì bản ngã kém ngời hanh
Trong lòng vạn nỗi buồn sao tránh
Giấc mộng tình yêu ẩn khuất mành

Minh Hien

MƠ VỀ EM HÀ NỘI

…Ơi người có biết cùng không
Chỉ nghe giọng nói mà lòng nặng vương ...
(Thân tặng AD Minh Hiền)


MƠ VỀ EM HÀ NỘI

Nhớ mãi ngày nao nhẹ gót hài
Bên cầu Thê Húc buổi chiều phai…
Lung linh ánh bạc soi dòng nước
Lất phất sương mờ nhuộm mảnh vai…
Nức tiếng thi đàn … Bao bạn cảm !
Danh lừng bút hội … Lắm người ‘like’!
Mong lần diện kiến cho lòng thỏa
Ngưỡng mộ nàng thơ vẹn sắc tài…

Cần Thơ, Trần Tấn Lai


*****

Cần Thơ gạo trắng nước trong
Yêu người mến mộ hoài mong ngày về
(Đa tạ huynh Trần Tấn Lai)

ƯỚC VỀ CẦN THƠ

Cần Thơ thả gót nhẹ êm hài
Trải những con đường nắng nhạt phai
Tỉnh lỵ dòng sông choàng dáng liễu
Ninh Kiều ánh điện phủ bờ vai
Đây hình lả lướt em Hà Nội
Vẫn giọng êm đềm ảnh Tấn Lai
Để luyến lưu người mong gặp gỡ
Tình thân mến trọng chẳng so tài

Minh Hien


*****


… Cần Thơ gạo trắng nước trong
Ai mà đã đến thì không thể về…KAKAKA

MỜI BẠN HIỀN

Cần Thơ rộng cửa đón anh tài
Hiếu hậu nên nhiều khách vãng lai
Bá-Sắc sông hiền nuôi đất mẹ
Ninh-Kiều gió lộng mát bờ vai
Người chưa gặp…tấc lòng lưu luyến
Đáy dạ bồi hồi…mộng chẳng phai
Ước buổi chiều nao…triền sóng vỗ
Cùng ai bước dạo…ướt nhung hài…

Cần Thơ, Trần Tấn Lai