Thứ Ba, 23 tháng 8, 2016

NIỆM KHÚC

 NIỆM KHÚC 
(Thuận Nghịch độc)

Vơi lệ mắt buồn cảnh cũ nơi
Bởi yêu thương khắc dạ trong ngời
Mời hương mộng huyễn mơ ngày khởi
Gởi sắc xuân thì nhớ bạn chơi
Khơi lại tiếng lòng chan điệu hỡi
Nới dần cung nhạc luyến người ơi
Rơi rơi cánh mỏng hoa chờ đợi
Trời tối thẫm sương xám vợi vời

Vời vợi xám sương thẫm tối trời
Đợi chờ hoa mỏng cánh rơi rơi
Ơi người luyến nhạc cung dần nới
Hỡi điệu chan lòng tiếng lại khơi
Chơi bạn nhớ thì xuân sắc gởi
Khởi ngày mơ huyễn mộng hương mời
Ngời trong dạ khắc thương yêu bởi
Nơi cũ cảnh buồn mắt lệ vơi

Minh Hien


HỒI TƯỞNG

Vơi lặng diễm nguyền rã nhạt nơi
Tới cung huyền mộng thảo thơm ngời
Mời chan chứa điệu trầm hương gởi
Đợi ngọt ngon làn cảnh sắc chơi
Khơi ước hiệp lòng ngan ngát hỡi
Khởi thề chung ý dặt dìu ơi
Rơi tình lụn ái tàn đâu bởi
Trời giận buốt duyên phối nửa vời

Vời nửa phối duyên buốt giận trời
Bởi đâu tàn ái lụn tình rơi
Ơi dìu dặt ý chung thề khởi
Hỡi ngát ngan lòng hiệp ước khơi
Chơi sắc cảnh làn ngon ngọt đợi
Gởi hương trầm điệu chứa chan mời
Ngời thơm thảo mộng huyền cung tới
Nơi nhạt rã nguyền diễm lặng vơi

HANSY

KÍ ỨC

Vơi đầy hẹn ước trải từng nơi.
Tới lượn cùng trăng bóng tỏa ngời.
Mời gọi dáng hoa hồn nhắn gởi.
Đợi chờ thân liễu mộng đùa chơi.
Khơi màu đượm thắm duyên tình hỡi.
Khởi sắc ươm nồng ái phận ơi.
Rơi đẫm lệ sầu đưa tiễn bởi.
Trời mây lẫn quyện tiếng cao vời

Vời cao tiếng quyện lẫn mây trời.
Bởi tiễn đưa sầu lệ đẫm rơi.
Ơi phận ái nồng ươm sắc khởi.
Hỡi tình duyên thắm đượm màu khơi.
Chơi đùa mộng liễu thân chờ đợi.
Gởi nhắn hồn hoa dáng gọi mời.
Ngời tỏa bóng trăng cùng lượn tới.
Nơi từng trải hẹn ước đầy vơi.

Sắc Đẹp Ngải Tình

MỘNG THẪM

Vơi buồn sắc̃ thẫm mộng ngàn nơi
Cưỡi nắng vàng xuyên ánh rạng ngời
Mời ái diễm mơ huyền cánh cởi
Đợi tình hoan ảo huyễn chiều chơi
khơi dòng mát chảy thơm mùa hỡi
Gợi cảnh xinh thềm rực bóng ơi
rơi khẽ ước nồng xuân nhẹ gởi
trời êm gõ nhịp thả duyên vời

Vời duyên thả nhịp gõ êm trời
Cởi nhẹ xuân nồng ước khẽ rơi
Ơi bóng rực thềm xinh cảnh gợi
Hỡi mùa thơm chảy mát dòng khơi
Chơi chiều huyễn ảo hoan tình đợi
Gởi cánh huyền mơ diễm ái mời
Ngời rạng ánh xuyên vàng nắng cưỡi
Nơi ngàn mộng thắm sắc buồn vơi

HCQ

NHẬU THƠ

Vơi đầy chén rượu uống từng nơi.
Tới họa cùng ai bút tỏa ngời.
Mời gọi tiếng thơ dòng nhắn gởi.
Đợi chờ câu xướng chữ đùa chơi.
Khơi tình thỏa nhé thi đàn hỡi.
Gợi ý chung nè hội nhóm ơi.
Rơi rớt cụm từ quên lãng bởi.
Lời văn kém nghĩa vốn cao vời.

Vời cao vốn nghĩa kém văn lời.
Bởi lãng quên từ cụm rớt rơi.
Ơi nhóm hội nè chung ý gợi
Hỡi đàn thi nhé thỏa tình khơi.
Chơi đùa chữ xướng câu chờ đợi.
Gởi nhắn dòng thơ tiếng gọi mời.
Ngời tỏa bút ai cùng họa tới.
Nơi từng uống rượu chén đầy vơi.

Sắc Đẹp Ngải Tình


NÀNG BÂN ĐỢI

 NÀNG BÂN ĐỢI
(Nđt)

Rét đậm nàng Bân đã tỏa thềm
Em miền Bắc cũng lạnh nhiều thêm
Mong làn nắng đẹp mơ kiều diễm
Chán cảnh mưa phùn ngỡ dịu êm
Mỗi lúc mơ màng nơi ngả quyện
Bao lần tưởng tượng bóng hình chêm
Mùa xuân sắp sửa qua hoài niệm
Vẫn đợi chờ ai lả cánh mềm

Minh Hien

GỞI EM CHÚT NẮNG

Miền Nam rực rỡ nắng loang thềm
Nghĩ tội phương nào trở rét thêm
Gió lạnh tơi bời hoen nẻo diễm
Mưa phùn nhão nhẹt nỏ hồn êm
Thì mong viễn xứ tình luôn quyện
Vẫn mộng trang đài ái tỏa chêm
Gởi khúc mơ nồng ngan ngát uyển
Lòng ao ước được phủ vai mềm

HANSY

NÀNG BÂN ĐỎNG ĐẢNH

Nàng Bân õng ẹo bước qua thềm
Ngúng nguẩy mưa phùn bụi xõa thêm
Vẫy ả xoan đào rơi tím lịm
Vần hương bưởi trắng ngả êm đềm
Trần gian nhão nhoét nồm bôi đệm
Cõi thế âm thầm lạnh tỏa chêm
Ảo não kinh cầu xa vọng đếm
Buồn ghê! Nứt nẻ rịn môi mềm!


MUỐN

MUỐN
(nđt)

Những muốn quên hoài bạn chẳng hay
Thời xưa đẹp đẽ cảnh vui vầy
Đi rồi ái ngọt ngào thôi vẫy
Bỏ mặc duyên hờ hững cứ bay
Xót buổi ban đầu mê mệt hãy
Buồn hôm đoạn cuối ủ ê này
Màu son kỷ niệm còn như thấy
Lặng lẽ xa rời nẻo đắng cay

Lặng lẽ xa rời nẻo đắng cay
Nhường ai hạnh phúc mỏng manh này
Bây giờ rã rượi đang dần chảy
Thuở trước êm đềm đã vội bay
Chén tửu vơi đầy đong mãi vậy
Dòng châu mặn đắng rỏ luôn vầy
Mong người ở lại thương bùng cháy
Những muốn quên hoài bạn chẳng hay

Minh Hien

ƯỚC

Phương nào kỷ niệm có còn hay
Cái thuở tình yêu diệu huyễn vầy
Giữa bến đôi mình vui lịm trẩy
Bên triền nắng lửa lộng vờn bay
Còn đâu mộng rỡ loang ngày ấy
Đã hết niềm hoan vọng rẻo này
Khắc khoải đau dồn tim rã quậy
Hanh chiều thẳm vắng não nùng cay

Hanh chiều thẳm vắng não nùng cay
Hỡi cánh quỳnh xưa nẻo mộng này
Khập khiễng câu hò chan thiểu láy
Ơ thờ giọng hát rẽ ngùi bay
Nào chi phú huyễn thời nao vậy
Hoặc giả lời hư cõi đó vầy
Tất cả tan tành trong vợi ngoảy
Phương nào kỷ niệm có còn hay

HANSY

MONG

Cõi lạ phương nào kẻ có hay?
Hồn ta khắc khoải mỗi đêm vầy
Hôm thì lặng đắm sương mờ vẫy
Bữa lại trông vời gió thoảng bay
Mãi mộng hình nhan huyền ảo ấy
Còn nghe nhịp thở tái tê này
Người sao rũ bỏ lìa xa vậy?
Thẫm lệ mi sầu đỏ mắt cay

Thẫm lệ mi sầu đỏ mắt cay
Buồn vương vấn mãi tận hôm này
Dù hoa nở thắm reo mùa vẫy
Dẫu nắng khơi lừng thổi lạnh bay
Tiếng nhịp thời gian thầm đổ gẫy…
Dồn trong khoảnh khắc lặng im vầy
Âm thầm tự hỏi mình sao ấy?
Cõi lạ phương nào kẻ có hay?

Thám Hoa

NGÚNG NGUẨY

Em mình mãi nhé chuyện tình hay
Sẽ ở cùng nhau trọn kiếp này
Nắng dãi mưa dầm ân ngọt vẩy
Trăng vàng gió lộng nghĩa ngời bay
Ngàn câu ước trỗi mùa thơm dậy
Những buổi thề trao ái đượm vầy
Giấc huyễn chân lòng mê mẩn vậy
Đêm huyền lả ánh ngọt ngào cay

Đêm huyền lả ánh ngọt ngào cay
Nắng toả thềm hoan lộng lẫy vầy
Rực rỡ cung trầm ngây ngất quẩy
Mơ màng khúc diễm nhẹ nhàng bay
Làn thương thả ngọc êm dòng ấy
Chuỗi thệ lèn mơ thắm cảnh này
Ngõ mộng thơm lừng duyên ngúng nguẩy
Em mình mãi nhé chuyện tình hay

HCQ

SÂN CHƠI BỔ ÍCH 

Thi Đường Xướng - Hoạ quả là hay
Bạn hữu cùng nhau thoả sức vầy
Dệt ý đan từ thơ thẩn vẫy
Buông vần thả điệu lững lờ bay
Ai còn ảo não bên trời ấy?
Hãy lại màng mơ ở cõi này
Khẽ đặt u buồn thiêu lửa cháy
Hanh lòng trút bỏ nỗi sầu cay

Hanh lòng trút bỏ nỗi sầu cay
Nhẹ đắm mình nơi diễm ảo này
Buổi mộng mơ thầm ươm tứ vẫy
Hôm buồn bã lặng ngả hồn bay
Rồi quên khắc khoải thương là vậy
Lại bẵng trầm tư nhớ kiểu vầy
Nương nguồn cảm xúc tưng bừng quẫy
Thi Đường Xướng - Hoạ quả là hay 


Thứ Tư, 17 tháng 8, 2016

BÔNG HỒNG MÙA VU LAN

 
BÔNG HỒNG ĐỎ
(Ngũ độ thanh)

Bông hồng rực rỡ thắm hồn con
Dáng mẹ hiền yêu vẫn tỏa tròn
Những lúc ra đồng thân mỏi mệt
Nhiều khi trải chợ sắc hao mòn
Tình thâm rộng lớn như lòng biển
Nghĩa cả cao dày tựa núi non
Phước hạnh nào hơn tình mẫu tử
Đời kiêu hãnh được đỏ hoa còn

Đời kiêu hãnh được đỏ hoa còn
Mẹ bảo luôn gìn giữ nước non
Chữ hiếu ghi đầu ân chẳng vợi
Lòng ân tạc mãi đức không mòn
Nghe lời Tổ Quốc cùng xây dựng
Ngẫm tiếng trời mây phải vẹn tròn
Dẫu có phương cùng hay vực thẳm
Bông hồng rực rỡ thắm hồn con

Minh Hien

BÔNG HỒNG TRẮNG
(Ngũ độ thanh)

Ngực đã cài hoa trắng tủi buồn
Mưa rằm tháng bảy nhạt nhoà tuôn
Cây già ngã đất còn chưa muộn
Nõn mới bươn đời chẳng được khôn
Tử biệt từ đây đường rẽ chốn
Lìa xa bận ấy ngả chia hồn
Đời con nếm trải đau cuồn cuộn
Mẹ hỡi dương trần cách trở muôn

Mẹ hỡi dương trần cách trở muôn
Vào đêm bão nổi tháng cô hồn
Hàng trăm mảnh vỡ đan sầu muộn
Cả vạn dao cào dẫm buốt khôn
Lệ đẫm lời thơ tình chỉ muốn
Tâm tràn khúc nhạc nghĩa còn tuôn
Đành cam số phận cho lòng ổn
Ngực đã cài hoa trắng tủi buồn

Minh Hien


Thứ Hai, 15 tháng 8, 2016

VỌNG NGUYỀN

VỌNG NGUYỀN
(NĐT)
Trông hoài một bóng hỡi kiều nương
Lộng lẫy vàng trăng nẻo cuối đường 
Mộng buổi theo về bao những hướng
Giông đời cuộn chảy khắp ngàn phương 
Không còn hạnh phúc nào mơ tưởng 
Trống rỗng khung trời chẳng đợi thương 
Cổng cũ màu rêu tìm dáng phượng 
Sông dài mấy đoạn ủ dòng hương 

Sông dài mấy đoạn ủ dòng hương
Cổng lạnh âm thầm vẫn nhớ thương
Trống cả gian phòng trơ mỗi phượng
Không còn kỷ niệm thắm từng phương
Giông cuồng rũ rượi muôn nhà hướng
Mộng giã tàn hoang các ngả đường 
Lộng gió chiều nay hồn huyễn tưởng
Trông hoài một bóng hỡi kiều nương 

Minh Hien

 
LỠ NGUYỀN

Trông mãi nhưng nào ngộ nguyệt nương
Cổng thì im ắng quạnh thưa đường
Mộng lòng tan lạc nhòe muôn hướng
Giông gió tơi bời dậy tứ phương
Không biết giờ đây nào dáng phượng
Trống tuềnh hiện tại chẳng tình hương
Chồng thêm nỗi xót vì tơ tưởng
Sông cũng mỏi mòn quạnh khúc thương

Sông cũng mỏi mòn quạnh khúc thương
Chồng nhiều nỗi nhớ hỡi hồng nương
Trống trơn ái cảm hoen lầu phượng
Không rỗng tâm tình xám mọi phương
Giông bão ê chề loang vạn hướng
Mộng mơ chao đảo rạn muôn đường
Cổng nhà vẫn đóng nhàu tâm tưởng
Trông mãi nhưng nào ngộ nguyệt nương

HANSY

Thứ Năm, 11 tháng 8, 2016

NHỮNG GiỌT MƯA NGÂU

NHỮNG GiỌT MƯA NGÂU

Ai cũng có một thời yêu mãi nhớ
Cũng vấn vương khi nghĩ lại tinh xưa
Buổi chiều Thu sầm sập đổ cơn mưa
Trong quán vắng vai kề vai áp má

Anh kể cho em bao nhiêu chuyện lạ 
Chuyện tình Ngâu - Chức buổi phân ly
Em nào hay thời gian lặng lẽ đi
Mùa thu ấy một mình em đơn chiếc

Trở lại nơi đây nghe lòng hối tiếc
Chuyện ngày xưa như bể sóng tuôn trào
Những ngày thanh xuân hạnh phúc dạt dào
Ta để mất… Vì sao thôi nồng ấm?

Tình yêu em dù vô vàn sâu đậm
Chỉ làm tăng thêm những nỗi đớn đau
Ai gieo chi buổi thu đến u sầu
Rơi lã chã giọt ngâu vừa vụn vỡ

Ta có duyên mà đời không có nợ
Chẳng được bằng Ngâu - Chức dẫu chia ly
Vẵn gặp nhau rồi vội vã ra đi
Sao vẫn nhớ… tim này sao vẫn nhớ…

Minh Hien


Thứ Tư, 10 tháng 8, 2016

BẾN ĐỢI

BẾN ĐỢI
(Ngũ độ)

Giã biệt nhau rồi hỏi có mong
Đường em tẻ nhạt rắc hoa hồng
Trăng tròn lại khuyết bao lần cổng
Phận héo rồi đau cả cõi lòng
Vội vã người đi còn nhớ phỏng
Âm thầm kẻ mất chạnh buồn không
Trường canh tỉnh giấc nhìn vô vọng
Những ánh sao trời đổi vị trông

Những ánh sao trời đổi vị trông
Hoài thương số phận ở trong lồng 
Lầu son vạn tủi hình mơ bóng 
Ngõ thuý trăm sầu lệ nhỏ song
Có phải duyên tàn nên rũ mộng
Làm cho ái nhợt đã theo dòng 
Thuyền xa khuất nẻo trong chiều lộng
Mãi chẳng quay về quạnh bến sông

Minh Hien 

BẾN HỠI
(Ô thước)

Bến hỡi ân tình mãi vẹn mong 
Ngàn năm thương nhé giữ tươi hồng 
Đòng đưa cánh diệu mềm tao võng 
Lả lướt nguyền thơm đượm khuỷnh lòng 
Chớ để lửa hương nhầm nẻo trống 
Và đừng ân ái chịu vòm không 
Từng đêm lịm ngát niềm hoan bổng 
Để cõi duyên trần thỏa ước trông

Duyên trần thỏa ước vạn niềm trông 
Minh nguyệt tuyền vân vũ khúc lồng 
Ngan ngát dốc tình câu huyễn đọng
Mơ màng vịnh ái nốt huyền mong 
Mà nghe lâng nhớ trườn qua mộng
Lại thấy trầm mê lướt dạo lòng 
Thương nhé cho hồn luôn luyến vọng
Bạc bàng mắt diễm đợi triền sông

HANSY

Chủ Nhật, 7 tháng 8, 2016

THU TRỞ LẠI

THU TRỞ LẠI
(Bằng - trắc thuận nghịch độc)

Lá vàng thu mộng cõi tình đan
Mà mượt trải êm tiếng suối ngàn
Thả gót đường mây làn gió thoảng
Qua rừng lối cỏ vạt màu loang
Lạ quen dường cảnh sương mù vãn
Xa vắng để lòng nỗi nhớ chan
Xoã bóng chiều xưa ngày biệt quãng
Thỏa mong chờ gặp lại thôn làng

Làng thôn lại gặp chờ mong thoả
Quãng biệt ngày xưa chiều bóng xoã
Chan nhớ nỗi lòng để vắng xa
Vãn mù sương cảnh dường quen lạ
Loang màu vạt cỏ lối rừng qua
Thoảng gió làn mây đường gót thả
Ngàn suối tiếng êm trải mượt mà
Đan tình cõi mộng thu vàng lá

Minh Hien

THU MỘNG

Lá đổ thu về cõi mộng đan
Hòa êm nắng trải lịm mây ngàn
Thả hồn xanh mượt làn sương loãng
Pha gió đẫm nồng giọt ái loang
Lạ cảnh say tình ru sẫm quán
Ngà hôm ủ rượu trỗi thơm làng
Xõa huyền đêm phủ mơ thề rạng
Thỏa nhớ nhung hồng, quãng ngọt chan

Chan ngọt quãng hồng nhung nhớ thỏa
Rạng thề mơ phủ đêm huyền xõa
Làng thơm trỗi rượu ủ hôm ngà
Quán sẫm ru tình say cảnh lạ
Loang ái giọt nồng đẫm gió pha
Loãng sương làn mượt xanh hồn thả
Ngàn mây lịm trải nắng êm hòa
Đan mộng cõi về thu đổ lá

Cường Phan

HẠ ĐAN

Hạ giữa trưa về dệt ý đan
Hoa mơ lộng gío thổi đêm ngàn
Nhã giọng ca buồn tràn hương thoảng
Pha tiếng tiêu sầu ngập bóng loang
Lạ phố ru tình say cỗ quán
Ngà hiên ủ mộng giấc tiên làng
Xoả buông mai tóc xinh ngời rạng
Thỏa thích vui cười sãi bước chân

Chân bước sãi cười vui thích thỏa
Rạng ngời xinh tóc mai buông xoả
Làng tiên giấc mộng ủ hiên ngà
Quán cỗ say tình ru phố lạ
Loang bóng ngập sầu tiêu tiếng pha
Thoảng hương tràn buồn ca giọng nhã
Ngàn đêm thổi gió lộng mơ hoa
Đan ý dệt về trưa giữa hạ

Thu Dung Nguyen

MÙA HƯƠNG CỐM

Lá mừng reo cảnh sắc vàng đan
Hòa quyện khẽ ru thoảng gió ngàn
Thả mướt tơ trời ngây ngất đọng
Pha hồng sợi nắng dạt dào loang
Lạ cung đàn thắt trầm ve giọng
Ngà nét gạch in sẫm cổng làng
Xõa khói lam chiều ngơ ngẩn mãi
Thỏa lòng hương cốm đượm mùa chan

Chan mùa đượm cốm hương lòng thỏa
Mãi ngẩn ngơ chiều lam khói xõa
Làng cổng sẫm in, gạch nét ngà
Giọng ve trầm thắt đàn cung lạ
Loang dào dạt nắng sợi hồng pha
Đọng ngất ngây trời tơ mướt thả
Ngàn gió thoảng ru khẽ quyện hòa
Đan vàng sắc cảnh reo mừng lá

Thám Hoa

THU

Lá rụng rơi vàng ngõ thẫm đan
Hòa sương dải nắng quyện non ngàn
Thả trời êm dịu mây vờn thoảng
Pha nẻo đượm nồng gió trỗi loang
Lạ bến neo thuyền ru ấm quãng
Nhòa thu trải nguyện ướp vui làng
Xõa mưa chiều mộng ươm ngày tháng
Thỏa xuyến xao hồn cõi nhớ chan

Chan nhớ cõi hồn xao xuyến thỏa
Tháng ngày ươm mộng chiều mưa xõa
Làng vui ướp nguyện trải thu nhòa
Quãng ấm ru thuyền neo bến lạ
Loang trỗi gió nồng đượm nẻo pha
Thoảng vờn mây dịu êm trời thả
Ngàn non quyện nắng dải sương hòa
Đan thẫm ngõ vàng rơi rụng lá

Cường Phan

THU GỢI

Lá cành rung mãi gợi hình đan
Hòa đẫm sắc mây quyện đỉnh ngàn
Thả giọt sương ngần hương phấn loãng
Pha nguồn suối đượm rễ chồi loang
Lạ miền vui cảnh bày bên quán
Ngà mạn rõ hoa trải trước làng
Xõa bóng thu vàng khoe tỏ rạng
Thỏa chờ trăng gió diễm kiều chan

Chan kiều diễm gió trăng chờ thỏa
Rạng tỏ khoe vàng thu bóng xõa
Làng trước trải hoa rõ mạn ngà
Quàn bên bày cảnh vui miền lạ
Loang chồi rễ đượm suối nguồn pha
Loãng phấn hương ngần sương giọt thả
Ngàn đỉnh quyện mây sắc đẫm hòa
Đan hình gợi mãi rung cành lá

Hưng Nguyên



THIẾU NỮ ĐANG YÊU

THIẾU NỮ ĐANG YÊU
(Ngũ độ, láy)

Thiếu nữ mơ màng bởi thẹn yêu 
Hình dong gọn ghẽ tấm thân kiều 
Đò đưa lãng tử môi tình chiếu
Gặp gỡ anh hùng lửa mắt thiêu
Hỏi nhé xuân về khe khẽ liệu 
Chờ nha hạ đến ngẩn ngơ liều 
Sao còn lưỡng lự vờ không hiểu 
Én nhạn vui vầy diễm cảnh thêu

Én nhạn tang tình viễn cảnh thêu 
Dù cho vất vả cũng xin liều 
Ân cần cất giọng xa gần biểu 
Nhã nhặn trao lời cháy bỏng thiêu 
Cũng bởi hồn đang phờ phạc xiếu
Đành thôi dạ đã ngất ngây kiều 
Hoài tơ tưởng được ôm nhành liễu
Thiếu nữ la đà thả mộng yêu

Minh Hien

TÌNH SI

TÌNH SI
(Thuận Nghịch độc)

Lòng chan lệ đẫm nhớ thương sầu
Vỡ vụn tim hồng tuổi đớn đau
Mong ước phủ nhoà tan cõi mộng
Nghĩ suy hờn tủi nát tim nhàu
Hồn mê tiếng hẹn ngày sau bão
Dạ khắc câu thề buổi giữa ngâu 
Trông ngóng để dần xa mãi biệt
Nồng say vẫn ngẩn ngớ thêu màu

Màu thêu ngớ ngẩn vẫn say nồng
Biệt mãi xa dần để ngóng trông 
Ngâu giữa buổi thề câu khắc dạ 
Bão sau ngày hẹn tiếng mê hồn 
Nhàu tim nát tủi hờn suy nghĩ
Mộng cõi tan nhoà phủ ước mong 
Đau đớn tuổi hồng tim vụn vỡ
Sầu thương nhớ đẫm lệ chan lòng

Minh Hien

GÃY TÌNH

Lòng quặn luyến thương quyện nuối sầu
Tắt nguyền ân lặng cõi tình đau
Mong chờ nẻo muộn tim tàn lạc
Đợi ngóng lời khuya dạ úa nhàu
Hồn rã mộng duyên tàn xám nguyệt
Thệ nhòe mơ ái biệt choàng ngâu
Trông gì cảnh cũ mùa hoan lạc
Nồng nhạt ước hoen phú sạm màu

Màu sạm phú hoen ước nhạt nồng
Lạc hoan mùa cũ cảnh gì trông
Ngâu choàng biệt ái mơ nhòe thệ 
Nguyệt xám tàn duyên mộng rã hồn
Nhàu úa dạ khuya lời ngóng đợi
Lạc tàn tim muộn nẻo chờ mong
Đau tình cõi lặng ân nguyền tắt
Sầu nuối quyện thương luyến quặn lòng

HANSY

LƯU LUYẾN

LƯU LUYẾN

Đêm ngắn lại cho trời mau đến sáng 
Ngày mới lên tỏa rạng tiếng chim ca
Bình minh chiếu vạn tia nắng ngọc ngà
Ươm mầm sống cho hoa tình kết trái

Đêm ngắn lại cho mình bên nhau mãi
Hoàng hôn buông vạt nắng đã tắt dần 
Ánh mắt luyến lưu còn níu bước chân
Hình bóng nhỏ khuất dần con phố cũ

Đêm ngắn lại chờ tin chàng nhắn nhủ 
Hẹn hò nhau thơ phú thoả chờ mong 
Mật ngọt trao duyên mãi thắm nụ hồng 
Tim hẹn ước trong vòng quay ngày tháng

Đêm ngắn lại khi trời chiều chạng vạng
Để thời gian sâu lắng nỗi mong chờ
Cả không gian tím biếc cảnh nên thơ
Ta sẽ ở trong mơ cùng nhau mãi

Minh Hien


LOVE


Thứ Tư, 3 tháng 8, 2016

PHONG CẢNH


NGHIÊNG VỀ ANH

NGHIÊNG VỀ ANH

Cho em Nghiêng xuống đời anh
Nghiêng vào giọt nhớ trong lành ngày xuân
Nghiêng theo ánh mắt trong ngần 
Nghe lòng xao xuyến Nghiêng dần phía anh

Cho em Nghiêng cả về anh
Để cho trời đất chòng chành ngả Nghiêng 
Nghiêng vào nỗi nhớ triền miên 
Đôi chim sải cánh chiều Nghiêng vội vàng

Cho em Nghiêng cả về chàng 
Trầu cau đợi thắm Nghiêng hàng lá xanh 
Nghiêng nghiêng nắng hạ buông mành 
Hình như tất cả Nghiêng thành tiếng yêu

Minh Hien 

Thứ Ba, 2 tháng 8, 2016

CƯỜNG PHAN VỚI TÁC PHẨM "YÊU THẦM" CỦA MINH HIEN

Lời Bình: Cường Phan
Tác Phẩm: YÊU THẦM
Tác giả: +Minh Hien​​​​​

******************************
Tự ngàn xưa, văn hóa Á Đông rất coi trọng những bậc thi nhân, bởi vì một thi nhân chân chính ngoài tài năng còn phải có một tâm hồn nhạy cảm và tình yêu thương chan chứa mới có thể viết ra được những lời cô đọng, đẹp đẽ, nội dung thâm thúy, ý tứ sâu sâu sắc để làm say đắm lòng người. Thơ là nét đẹp của ngôn ngữ được phát ra từ tận đáy tâm hồn của những người sáng tác, có thế thì đứa con tinh thần mới có được nét đẹp thiêng liêng chứ không nhập nhằng, cẩu thả...

Dạo trên các thi đàn trên Net, thấy thơ hay cũng có mà thơ dở cũng thật nhiều, đó là sự thật nhiều lúc có thể động chạm đến nhiều người, nhưng xét về trách nhiệm của người cảm nhận thơ tôi cũng phải nói thật.
Cả một rừng thơ bạt ngàn tác giả với số lượng bài thơ nhiều đến chóng mặt chúng ta biết phải bắt đầu từ đâu để gặp được những bài thơ hay và phù hợp với mình đây?
- Nếu bạn là một nam tử thì mời bạn hãy đọc thơ Minh Hien. Ở đó bạn sẽ bắt gặp một nàng thơ yêu kiều, diễm lệ với một tâm hồn thủy chung quấn quyện lấy tình yêu trong sáng, tinh khôi.
- Nếu bạn là một nữ nhi, xin mời bạn hãy đọc thơ của Minh Hien vì ở đó bạn sẽ thấy được phẩm chất của một thục nữ thời hiện đại, vừa đảm đang lại không kém phần lãng mạn.
- Nếu bạn là một người trẻ tuổi xin mời bạn hãy đọc thơ Minh Hien vì ở đó bạn sẽ được thỏa thích thả hồn vào một vườn thơ đầy mơ mộng, đáng yêu và ngập tràn sức sống.
- Nếu bạn là một người tuổi đã xế chiều cũng xin mời bạn đọc thơ của Minh Hien vì ở đó bạn sẽ được hòa vào thơ để chiêm nghiệm những giá trị chân thực của cuộc sống, để thấy cuộc sống này thật đẹp, thật đáng quý xiết bao
- Nếu bạn là một người biết làm thơ, thậm chí là một cây thơ lão luyện xin mời bạn hãy đọc thơ Minh Hien vì qua những bài thơ của nữ sĩ này chắc chắn bạn sẽ có nhiều điều để chiêm nghiệm cùng tác giả từ đó ươm thêm sắc đẹp cho vườn thơ của mình cũng như vườn thơ lớn của toàn dân tộc
- Nếu bạn là một người chưa hiểu nhiều về thơ mời bạn hãy đọc thơ Minh Hiền, bạn sẽ được đắm chìm vào một lâu đài thơ lung linh đẹp đẽ để rồi bạn càng yêu thơ nhiều hơn, hiểu thơ nhiều hơn và hồn thơ trong bạn sẽ ngày càng đơm nụ.
- Nếu bạn là một người đang yêu, thật tuyệt vời quá, hãy đọc thơ Minh Hien đi, bạn sẽ thấy tình yêu của mình càng thêm ngọt ngào, tha thiết, tình yêu và tình thơ sẽ quyện hòa để thăng hoa trong từng cảm xúc đó ạ.
- Nếu bạn là một người chưa yêu bạn càng nên đọc thơ của Minh Hien, đọc để thấy được tình yêu nó đẹp đến dường nào, nó chảy bỏng ra làm sao, nó ngọt ngào, đê mê đến ma mị...
- Nếu bạn đã từng yêu và rồi trớ trêu thay đường yêu không được trọn vẹn, xin chia buồn với bạn, nhưng cuộc sống thường không được như ta hằng ao ước, nỗi buồn nào rồi cũng sẽ vơi bạn ạ, mời bạn hãy đọc thơ Minh Hien để có những bài thơ như là một người tri kỷ có thể chia sớt nỗi đau này với bạn.
Đồng cảm với nỗi đau, sự cô đơn, niềm xa xót khi duyên tình không trọn vẹn, mời bạn hãy mở rộng tâm hồn, cùng tôi hòa nhịp vào bài thơ YÊU THẦM của nàng thơ Minh Hien để cõi lòng cảm nhận những cung bậc cảm xúc khi mà một mối lương duyên mãi mãi không có hồi kết đẹp

YÊU THẦM
Thuận nghịch độc

Đời chan lệ nhớ để yêu thầm
Gảy phím tơ tình trỗi vọng âm
Lơi lỏng ái về say mộng huyễn
Xuyến xao lời gửi đượm hương trầm
Rời xa phải chịu lòng đau xé
Ở lại cam đành dạ buốt đâm
Ơi tiếng não sầu đêm vắng quạnh
Người đâu hiểu nỗi xót xa cầm

Cầm xa xót nỗi hiểu đâu người
Quạnh vắng đêm sầu não tiếng ơi
Đâm buốt dạ đành cam ở lại
Xé đau lòng chịu phải xa rời
Trầm hương đượm gửi lời xao xuyến
Huyễn mộng say về ái lỏng lơi
Âm vọng trỗi tình tơ phím gảy
Thầm yêu để nhớ lệ chan đời

Minh Hien

Thể thơ Đường Luật với nhiều luật lệ hà khắc, viết được một bài thơ Thất ngôn bát cú luật đường chuẩn thật không dễ, nhưng với ngọn bút tài hoa của nữ sĩ Minh Hiền bài thơ Đường Luật viết theo thể thuận nghịch độc vẫn rất mượt mà, ý tứ mạch lạc, câu từ trong sáng, đặc biệt cả bài thuận và bài nghịch đều rất sâu sắc, lột tả được chiều sâu của nội tâm mà tác giả muốn truyền tải.

Đời chan lệ nhớ để yêu thầm

Cuộc đời này tình yêu chiếm một vị trí thật quan trọng, có một tình yêu đẹp nỗi buồn sẽ vơi bới đi, niềm vui sẽ tăng lên, mọi thứ sẽ trở nên lung linh hơn, đẹp đẽ hơn, nhưng với một mối duyên thầm lặng chỉ xuất phát từ một phía thì lại khác, niềm hi vọng có thừa nhưng rồi sự thật phũ phàng sẽ làm cho con tim cũng phải nhỏ lệ. “Đời chan lệ nhớ” những nhung nhớ dường như chỉ tồn tại trong vô thức, trong sự tuyệt vọng đến não nề, làm cho giọt lệ nóng hổi của cuộc đời cứ chan lên cuộc tình đơn phương ấy, lệ đẫm mi cũng thế, sự thật nào có đổi thay được, lệ chan để làm gì, để cho vơi đi nỗi buồn, để tìm kiếm sự cảm thông từ đối phương hay để khóc cho một cuộc tình vô vọng?... không phải! dòng lệ này là “để yêu thầm” để tình yêu không có kết quả này vẫn cứ tiếp tục chưa tìm thấy hồi kết cho tương lai.

Gảy phím tơ tình trỗi vọng âm

Lệ chan ướt cây đàn, bàn tay ngọc ngà khẽ gảy lên một điệu nhạc, tiếng nhạc của cõi lòng đang rối bời cảm xúc. Phím đàn giờ đã hóa thành phím “tơ tình” “trỗi” lên khúc ái với âm sắc “vọng” lên đến ngút tầng không, giữa màn đêm tĩnh tĩnh mịch mang theo một nỗi niềm xót xa đến nao lòng. Trong tiếng tơ da diết ấy dường như bao nhiêu ký ức, bao nhiêu nỗi niềm và thật nhiều dòng xúc cảm lại ùa về để:

Lơi lỏng ái về say mộng huyễn
Xuyến xao lời gửi đượm hương trầm

tình ái đã về nhưng về một cách rất “lơi lỏng” tình yêu ấy ta nào có giữ chặt được đâu, bởi vì tình này chỉ là giấc “mộng huyễn” mà thôi. Khi ta “mộng” tình lại về, tình chỉ có trong “mộng huyễn” mê khờ. Và chính “mộng huyễn” ấy làm cho tình ta còn vương chút hi vọng dù mỏng manh để đổi lấy cõi ái sẽ làm “say mộng huyễn”. Một câu thơ thật tuyệt vời, có thể thấy rõ “ái” và “mộng” cứ quấn quýt lấy nhau không cách nào thoát ra được.
Trong “mộng huyễn ấy” lời lời yêu thương lại trở về làm “xuyến xao” tâm hồn người con gái rồi như quyện hòa vào cơn gió bay vút lên tận cõi hư vô mà “quyện hương trầm” êm ái. Tình đơn phương trở về trong hư huyễn để rồi:

Rời xa phải chịu lòng đau xé
Ở lại cam đành dạ buốt đâm

Tình này chỉ là hư huyễn, đến với ta theo chút hương trầm để rồi tan biến giữa tầng không bất tận. Người đã xa ta, tình kia chỉ là ảo vọng và rồi cõi lòng chan chứa ấy phải chịu niềm “ đau xé” khôn nguôi. Tình huyễn đã đi cho người ở lại “cam đành dạ buốt đâm”, nỗi đau buốt cứ như nhát dao lạnh lùng đâm thẳng vào trái tim run rẩy đang cần sưởi ấm những nhát đâm hờ hững...
Niềm đau ấy quá đỗi lớn lao, con tim nhỏ bé dường như không thể chịu đựng thêm được nữa mà phải thốt lên:

Ơi tiếng não sầu đêm vắng quạnh

Giữa đêm tối chỉ riêng ta với ta, trong vô thức tiếng đàn trỗi phím tơ tình mang một nỗi sầu bất tận vượt lên tầng không buồn đến não nề, đàn do ta gảy nhưng dòng suy nghĩ miên man làm cho ta như quên đi sự tồn tại của chính mình, bởi thế chính ta mới thốt lên “ơi tiếng não sầu” một câu nửa như câu cảm thán, nửa như câu hỏi cho chúng ta thấy rõ hơn niềm đau cũng như sự bối rối đang vây chặt lấy tâm hồn của kẻ si tình kia.
Và rồi nàng thơ của chúng ta nửa như hờn dỗi, nửa như oán trách lại mang thêm vài phần ảo não để kết thúc cho một giấc tình mộng mị

Người đâu hiểu nỗi xót xa cầm

Trong đêm vắng quạnh này, tiếng lòng của ta, tiếng đàn của ta liệu có ai nghe được, liệu người ta thương có nghe được hay chăng? Mà nghe rồi liệu chàng có hiểu được không? Chắc chắn là không rồi, bởi nếu có thì giờ đây ta đã ấm êm với cuộc tình, đâu phải đau khổ với những giọt lệ sầu cô rơi đẫm cả phím đàn...
Nếu kết thúc ở đây bài thơ đã là quá tuyệt vời, tuy nhiên thể thơ thuận nghịch độc đã được ngòi bút tài hoa của Minh Hiền vận dụng hết sức tinh tế, bài nghịch sẽ làm cho nỗi đau trở lại, yêu thương tràn về và rồi nỗi cô đơn lại chiếm lấy cõi hồn của người con gái.

Cầm xa xót nỗi hiểu đâu người

Tiếng đàn xa xót ấy, ngân lên, trỗi lên chỉ để cho cõi lòng ta thêm chìm vào đau khổ, người đó và tất cả mọi người tên thế gian này sao hiểu nỗi lòng ta...
Bởi thế:

Quạnh vắng đêm sầu não tiếng ơi

Trong đêm quạnh vắng vẫn chỉ còn ta với ta cùng tiếng đàn thao thiết những khúc âm buồn man mác. Tiếng lòng rồi lại cứ đâm vào lòng mà cấu xé niềm đau

Đâm buốt dạ đành cam ở lại
Xé đau lòng chịu phải xa rời

Dẫu biết tình đơn phương chỉ có thể mang lại niềm đau và nước mắt, nó như mũi kim “đâm buốt dạ” nhưng ta không cách nào dứt ra được, bởi yêu mà, thôi thì “đành cam ở lại”. Cũng sự dại khờ cho cuộc tình ấy mà tự ta đã “xé đau lòng” để rồi người cũng “phải xa rời”.
Dường như người con gái đã dần thoát khỏi cơn “mộng huyễn” để về với thực tại:

Trầm hương đượm gửi lời xao xuyến
Huyễn mộng say về ái lỏng lơi

Thoảng trong làn gió trong lành của màn đêm tĩnh lặng, một mùi thơm dìu dịu như thức tỉnh ta khỏi dòng suy nghĩ miên man, hi vọng về một ngày mai với những “lời xao xuyến” lại làm cho con tim như được an ủi phần nào. Hết cơn “huyễn mộng” ta lại nhận thức rõ hơn “ái” này cũng nên “lỏng lơi” cho đỡ phần khổ lụy? Nhưng không!

Âm vọng trỗi tình tơ phím gảy
Thầm yêu để nhớ lệ chan đời


Tình yêu của một người con gái thủy chung đâu dễ dàng từ bỏ được, theo dòng vô thức của tâm hồn, một lần nữa tiếng đàn – tiếng của trái tim lại “trỗi” lên khúc tâm tình dường như bất tận, và rồi mối tình “thầm yêu” ấy cứ cuồng si mãi mãi không thể nào quyên đi được, mặc cho lệ đắng có “chan đời” em cũng chấp nhận yêu thầm trong vô vọng…
Xuyên suốt bài thơ là tiếng lòng, là giọt nước mắt, là nỗi yêu thương của người con gái cứ văng vẳng quất chặt lấy tâm hồn người đọc, tình dẫu không thể nào kết trái nhưng con tim chung thủy của vẫn cứ trước sau như một, mặc dù có lúc bổng, có lúc trầm, khi ngọt ngào, lúc hờn dỗi.

Bài thơ viết đạt chuẩn thơ Đường Luật, thể thuận nghịch độc rất mượt mà, ý tứ mạch lạc, lời thơ tha thiết khiến cho người đọc như lạc vào nỗi buồn đau, sự quạnh cô cũng như con tim khao khát yêu thương của một thiếu nữ cứ da diết khôn nguôi.
Trên đây là một bài thơ trong số rất nhiều bài thơ hay của nữ sĩ MINH HIEN, như lúc đầu tôi đã giới thiệu, dù bạn là ai đi nữa, cũng nên đọc thơ của Minh Hien bạn nhé...

Cường Phan