( Ngũ độ thanh )
Giọng nói: êm đềm diễn cảm thanh
Hình dung: diễm lệ tưởng nghiêng thành
Tình yêu: số phận còn trong ảnh
Cuộc sống: khuê phòng vẫn ở tranh
Phụ mẫu: thường mong đời thoải mái
Chồng con: vẫn đợi cảnh yên lành
Tâm hồn: rộng mở cùng thơ phú
Sắc đẹp: bao chàng ngã đổ phanh
Minh Hien
GIỚI THIỆU BẢN THÂN!
Sở thích: chơi Đường ngũ độ thanh
Tình yêu: cả kiếp vẫn không thành
Gia đình: hạnh phúc mau rời bỏ
Cuộc sống: sang giàu chẳng nghĩ tranh
Tuổi tác: đầu năm kề mệt bã
Chiều cao: mét bảy ngỡ ngon lành
Làm thơ: cũng chỉ vui là chính
Xướng họa: xin mời hãy thả phanh!
Đặng Hồng Giang
Tự họa
Tuổi tác: chưa đầy ngũ thập thanh
Hình dong: cổ quái bụi viên thành
Văn tài: nửa chữ thường khô ngói
Sản nghiệp: đôi tòa vẫn mái tranh
Tử nữ: vui vầy đeo thấy nặng
Hiền thê: sứt sẹo bỏ cho lành
Tâm hồn: thả ngược đầu cây liễu
Kết cục: xuôi đèo chả hãm phanh
Nguyễn Kiệm
NHỎ MINH HIEN DẠO PHỐ
Môi hàm tiếu nở ngọt ngào thanh
Diễm lệ hàng mi chớp đổ thành
Vóc cỡ trầm ngư đà lạc ảnh
Nhan tầm bế nguyệt cũng lìa tranh
Vừa nâng gót trải cành sen mượt
Đủ uốn mình xoay vũ điệu lành
Có lẽ Hằng Nga rời Quảng điện?
Bao người thấy nhỏ vội vàng phanh
Thám Hoa
Buổi ngã vô Đường miệng thất thanh
Rằng sao có thể viết cho thành
Vừa trông mớ luật là thêm hoảng
Mới họa dăm bài đã phải tranh
Kẻo sẽ câu này ăn khắc lục
Không thì chữ ấy lặp nguyên lành
Tâm hèn sức mọn đua rồi khổ
Xuống vực rơi ùm bữa hỏng phanh!
Đặng Hồng Giang
BẠN THƠ
Ta-người dẫm phải nghiệp vần thanh
Sẽ rủ tìm nhau kết lại thành...
Những buổi vui vầy âm xướng-họa
Bao ngày thỏa thích giọng đùa tranh
Về bên cõi ảo tìm âm ngọt
Vọng giữa đàn thi kiếm quả lành
Hữu hảo trao lời thơ tiếp bạn
Tâm tình thoải mái lẽ nào phanh?
Thám Hoa
VƯỜN THƠ XƯỚNG HỌA
Thi đường ngũ độ thích hòa thanh
Lạc chốn vườn thơ cõi ảo thành...
Mến bạn vào chơi cùng thỏa nghĩa
Yêu người vọng tưởng đến từ tranh
Lời trao đượm trải vần êm ái
Ngữ chảy mềm theo ý ngọt lành
Trẻ cũng như già cao thấp mặc
Nơi này xướng họa chẳng cần phanh
Minh Hien
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét