( Ngũ độ thanh )
Lãng tử chàng ơi có cạn lòng
Hôm nào nắng ngả một chiều đông
Trời Nam đổi gió say tình vũ
Cõi Bắc sang mùa nổi giận phong
Hận ngãi nhân nhờ se chỉ thắm
Buồn tri kỷ đến gỡ tơ hồng
Ân tình kể hết làm sao đặng
Ngoảnh mặt quay đầu nhãng nhớ mong
Minh Hien
HỒNG NHAN TRI KỶ GHEN….
Hồng nhan hãy bỏ hận trong lòng
Chỉ mãi ghen hờn tựa gió đông:
Lạnh biển miền Nam ngàn bão tố
Run trời cõi Bắc vạn cuồng phong.
Trăng buồn tám nẻo ưu phiền Huệ
Đất tủi mười phương rũ rượi Hồng
Lãng tử bây giờ ân hận lắm
Đêm ngày lặng lẽ nhớ, chờ, mong…..
Lãng Nhân TMH
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét