TRẰN TRỌC
(Ngũ độ thanh)
Trở nguyệt canh tàn tím sẫm song
Tình sâu vẫn trọn chẳng thay lòng
Xa mờ khuất nẻo dường như vọng
Cạnh tỏ ngay gần mãi cứ mong
Liễu yếu theo tùng luôn nể trọng
Hoài thương xót bạn lỡ xuôi dòng
Âu là mỏng phận thôi đừng ngóng
Đã mất nhau rồi tủi dạ chong
Minh Hien
THAO THỨC
Trăng tà đã lịm ở ngoài song
Vẫn cháy niềm thương khỏa tận lòng
Lặng tưởng hình ai thềm mãi ngóng
Nên trầm dáng điệp cõi hoài mong
Hờn gương lược bẽ bàng thân bóng
Lặng lẽ tình thơ tủi khúc dòng
Thắc thỏm canh dài đau nỗi vọng
Phương nào có hiểu dạ này chong
HANSY
NHỚ NHUNG
Quãng vắng trăng mờ phả lịm song
Hùa bao mộng ái thả xuôi lòng
Nhòe sương sẫm dạng hoen tầm ngóng
Thoảng gió khơi hồn đẫm dạ mong
Nẻo hẹn chia lìa tim trỗi sóng
Bờ duyên lạc lối ngã côi dòng
Cô phòng khắc khoải tình xưa vọng
Lệ phủ chan sầu nỗi nhớ chong
Cường Phan
GỦI GẮM..
Nguyệt rõ yêu kiều tỏa trước song
Chừng mơ lãng tử xuyến xao lòng
Thầm khoe thể ngọc hào hoa ngóng
Nhẹ khỏa vai ngà quyến rũ mong
Ủ rượu men trầm ngâm giữ bóng
Đềm êm chải tóc cuộn tơ dòng
Nồng say mỗi khắc trao tình vọng
Giữa chốn vô thường lửa rọi chong
Hưng Nguyên
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét