Thứ Ba, 2 tháng 8, 2016

CƯỜNG PHAN VỚI TÁC PHẨM "YÊU THẦM" CỦA MINH HIEN

Lời Bình: Cường Phan
Tác Phẩm: YÊU THẦM
Tác giả: +Minh Hien​​​​​

******************************
Tự ngàn xưa, văn hóa Á Đông rất coi trọng những bậc thi nhân, bởi vì một thi nhân chân chính ngoài tài năng còn phải có một tâm hồn nhạy cảm và tình yêu thương chan chứa mới có thể viết ra được những lời cô đọng, đẹp đẽ, nội dung thâm thúy, ý tứ sâu sâu sắc để làm say đắm lòng người. Thơ là nét đẹp của ngôn ngữ được phát ra từ tận đáy tâm hồn của những người sáng tác, có thế thì đứa con tinh thần mới có được nét đẹp thiêng liêng chứ không nhập nhằng, cẩu thả...

Dạo trên các thi đàn trên Net, thấy thơ hay cũng có mà thơ dở cũng thật nhiều, đó là sự thật nhiều lúc có thể động chạm đến nhiều người, nhưng xét về trách nhiệm của người cảm nhận thơ tôi cũng phải nói thật.
Cả một rừng thơ bạt ngàn tác giả với số lượng bài thơ nhiều đến chóng mặt chúng ta biết phải bắt đầu từ đâu để gặp được những bài thơ hay và phù hợp với mình đây?
- Nếu bạn là một nam tử thì mời bạn hãy đọc thơ Minh Hien. Ở đó bạn sẽ bắt gặp một nàng thơ yêu kiều, diễm lệ với một tâm hồn thủy chung quấn quyện lấy tình yêu trong sáng, tinh khôi.
- Nếu bạn là một nữ nhi, xin mời bạn hãy đọc thơ của Minh Hien vì ở đó bạn sẽ thấy được phẩm chất của một thục nữ thời hiện đại, vừa đảm đang lại không kém phần lãng mạn.
- Nếu bạn là một người trẻ tuổi xin mời bạn hãy đọc thơ Minh Hien vì ở đó bạn sẽ được thỏa thích thả hồn vào một vườn thơ đầy mơ mộng, đáng yêu và ngập tràn sức sống.
- Nếu bạn là một người tuổi đã xế chiều cũng xin mời bạn đọc thơ của Minh Hien vì ở đó bạn sẽ được hòa vào thơ để chiêm nghiệm những giá trị chân thực của cuộc sống, để thấy cuộc sống này thật đẹp, thật đáng quý xiết bao
- Nếu bạn là một người biết làm thơ, thậm chí là một cây thơ lão luyện xin mời bạn hãy đọc thơ Minh Hien vì qua những bài thơ của nữ sĩ này chắc chắn bạn sẽ có nhiều điều để chiêm nghiệm cùng tác giả từ đó ươm thêm sắc đẹp cho vườn thơ của mình cũng như vườn thơ lớn của toàn dân tộc
- Nếu bạn là một người chưa hiểu nhiều về thơ mời bạn hãy đọc thơ Minh Hiền, bạn sẽ được đắm chìm vào một lâu đài thơ lung linh đẹp đẽ để rồi bạn càng yêu thơ nhiều hơn, hiểu thơ nhiều hơn và hồn thơ trong bạn sẽ ngày càng đơm nụ.
- Nếu bạn là một người đang yêu, thật tuyệt vời quá, hãy đọc thơ Minh Hien đi, bạn sẽ thấy tình yêu của mình càng thêm ngọt ngào, tha thiết, tình yêu và tình thơ sẽ quyện hòa để thăng hoa trong từng cảm xúc đó ạ.
- Nếu bạn là một người chưa yêu bạn càng nên đọc thơ của Minh Hien, đọc để thấy được tình yêu nó đẹp đến dường nào, nó chảy bỏng ra làm sao, nó ngọt ngào, đê mê đến ma mị...
- Nếu bạn đã từng yêu và rồi trớ trêu thay đường yêu không được trọn vẹn, xin chia buồn với bạn, nhưng cuộc sống thường không được như ta hằng ao ước, nỗi buồn nào rồi cũng sẽ vơi bạn ạ, mời bạn hãy đọc thơ Minh Hien để có những bài thơ như là một người tri kỷ có thể chia sớt nỗi đau này với bạn.
Đồng cảm với nỗi đau, sự cô đơn, niềm xa xót khi duyên tình không trọn vẹn, mời bạn hãy mở rộng tâm hồn, cùng tôi hòa nhịp vào bài thơ YÊU THẦM của nàng thơ Minh Hien để cõi lòng cảm nhận những cung bậc cảm xúc khi mà một mối lương duyên mãi mãi không có hồi kết đẹp

YÊU THẦM
Thuận nghịch độc

Đời chan lệ nhớ để yêu thầm
Gảy phím tơ tình trỗi vọng âm
Lơi lỏng ái về say mộng huyễn
Xuyến xao lời gửi đượm hương trầm
Rời xa phải chịu lòng đau xé
Ở lại cam đành dạ buốt đâm
Ơi tiếng não sầu đêm vắng quạnh
Người đâu hiểu nỗi xót xa cầm

Cầm xa xót nỗi hiểu đâu người
Quạnh vắng đêm sầu não tiếng ơi
Đâm buốt dạ đành cam ở lại
Xé đau lòng chịu phải xa rời
Trầm hương đượm gửi lời xao xuyến
Huyễn mộng say về ái lỏng lơi
Âm vọng trỗi tình tơ phím gảy
Thầm yêu để nhớ lệ chan đời

Minh Hien

Thể thơ Đường Luật với nhiều luật lệ hà khắc, viết được một bài thơ Thất ngôn bát cú luật đường chuẩn thật không dễ, nhưng với ngọn bút tài hoa của nữ sĩ Minh Hiền bài thơ Đường Luật viết theo thể thuận nghịch độc vẫn rất mượt mà, ý tứ mạch lạc, câu từ trong sáng, đặc biệt cả bài thuận và bài nghịch đều rất sâu sắc, lột tả được chiều sâu của nội tâm mà tác giả muốn truyền tải.

Đời chan lệ nhớ để yêu thầm

Cuộc đời này tình yêu chiếm một vị trí thật quan trọng, có một tình yêu đẹp nỗi buồn sẽ vơi bới đi, niềm vui sẽ tăng lên, mọi thứ sẽ trở nên lung linh hơn, đẹp đẽ hơn, nhưng với một mối duyên thầm lặng chỉ xuất phát từ một phía thì lại khác, niềm hi vọng có thừa nhưng rồi sự thật phũ phàng sẽ làm cho con tim cũng phải nhỏ lệ. “Đời chan lệ nhớ” những nhung nhớ dường như chỉ tồn tại trong vô thức, trong sự tuyệt vọng đến não nề, làm cho giọt lệ nóng hổi của cuộc đời cứ chan lên cuộc tình đơn phương ấy, lệ đẫm mi cũng thế, sự thật nào có đổi thay được, lệ chan để làm gì, để cho vơi đi nỗi buồn, để tìm kiếm sự cảm thông từ đối phương hay để khóc cho một cuộc tình vô vọng?... không phải! dòng lệ này là “để yêu thầm” để tình yêu không có kết quả này vẫn cứ tiếp tục chưa tìm thấy hồi kết cho tương lai.

Gảy phím tơ tình trỗi vọng âm

Lệ chan ướt cây đàn, bàn tay ngọc ngà khẽ gảy lên một điệu nhạc, tiếng nhạc của cõi lòng đang rối bời cảm xúc. Phím đàn giờ đã hóa thành phím “tơ tình” “trỗi” lên khúc ái với âm sắc “vọng” lên đến ngút tầng không, giữa màn đêm tĩnh tĩnh mịch mang theo một nỗi niềm xót xa đến nao lòng. Trong tiếng tơ da diết ấy dường như bao nhiêu ký ức, bao nhiêu nỗi niềm và thật nhiều dòng xúc cảm lại ùa về để:

Lơi lỏng ái về say mộng huyễn
Xuyến xao lời gửi đượm hương trầm

tình ái đã về nhưng về một cách rất “lơi lỏng” tình yêu ấy ta nào có giữ chặt được đâu, bởi vì tình này chỉ là giấc “mộng huyễn” mà thôi. Khi ta “mộng” tình lại về, tình chỉ có trong “mộng huyễn” mê khờ. Và chính “mộng huyễn” ấy làm cho tình ta còn vương chút hi vọng dù mỏng manh để đổi lấy cõi ái sẽ làm “say mộng huyễn”. Một câu thơ thật tuyệt vời, có thể thấy rõ “ái” và “mộng” cứ quấn quýt lấy nhau không cách nào thoát ra được.
Trong “mộng huyễn ấy” lời lời yêu thương lại trở về làm “xuyến xao” tâm hồn người con gái rồi như quyện hòa vào cơn gió bay vút lên tận cõi hư vô mà “quyện hương trầm” êm ái. Tình đơn phương trở về trong hư huyễn để rồi:

Rời xa phải chịu lòng đau xé
Ở lại cam đành dạ buốt đâm

Tình này chỉ là hư huyễn, đến với ta theo chút hương trầm để rồi tan biến giữa tầng không bất tận. Người đã xa ta, tình kia chỉ là ảo vọng và rồi cõi lòng chan chứa ấy phải chịu niềm “ đau xé” khôn nguôi. Tình huyễn đã đi cho người ở lại “cam đành dạ buốt đâm”, nỗi đau buốt cứ như nhát dao lạnh lùng đâm thẳng vào trái tim run rẩy đang cần sưởi ấm những nhát đâm hờ hững...
Niềm đau ấy quá đỗi lớn lao, con tim nhỏ bé dường như không thể chịu đựng thêm được nữa mà phải thốt lên:

Ơi tiếng não sầu đêm vắng quạnh

Giữa đêm tối chỉ riêng ta với ta, trong vô thức tiếng đàn trỗi phím tơ tình mang một nỗi sầu bất tận vượt lên tầng không buồn đến não nề, đàn do ta gảy nhưng dòng suy nghĩ miên man làm cho ta như quên đi sự tồn tại của chính mình, bởi thế chính ta mới thốt lên “ơi tiếng não sầu” một câu nửa như câu cảm thán, nửa như câu hỏi cho chúng ta thấy rõ hơn niềm đau cũng như sự bối rối đang vây chặt lấy tâm hồn của kẻ si tình kia.
Và rồi nàng thơ của chúng ta nửa như hờn dỗi, nửa như oán trách lại mang thêm vài phần ảo não để kết thúc cho một giấc tình mộng mị

Người đâu hiểu nỗi xót xa cầm

Trong đêm vắng quạnh này, tiếng lòng của ta, tiếng đàn của ta liệu có ai nghe được, liệu người ta thương có nghe được hay chăng? Mà nghe rồi liệu chàng có hiểu được không? Chắc chắn là không rồi, bởi nếu có thì giờ đây ta đã ấm êm với cuộc tình, đâu phải đau khổ với những giọt lệ sầu cô rơi đẫm cả phím đàn...
Nếu kết thúc ở đây bài thơ đã là quá tuyệt vời, tuy nhiên thể thơ thuận nghịch độc đã được ngòi bút tài hoa của Minh Hiền vận dụng hết sức tinh tế, bài nghịch sẽ làm cho nỗi đau trở lại, yêu thương tràn về và rồi nỗi cô đơn lại chiếm lấy cõi hồn của người con gái.

Cầm xa xót nỗi hiểu đâu người

Tiếng đàn xa xót ấy, ngân lên, trỗi lên chỉ để cho cõi lòng ta thêm chìm vào đau khổ, người đó và tất cả mọi người tên thế gian này sao hiểu nỗi lòng ta...
Bởi thế:

Quạnh vắng đêm sầu não tiếng ơi

Trong đêm quạnh vắng vẫn chỉ còn ta với ta cùng tiếng đàn thao thiết những khúc âm buồn man mác. Tiếng lòng rồi lại cứ đâm vào lòng mà cấu xé niềm đau

Đâm buốt dạ đành cam ở lại
Xé đau lòng chịu phải xa rời

Dẫu biết tình đơn phương chỉ có thể mang lại niềm đau và nước mắt, nó như mũi kim “đâm buốt dạ” nhưng ta không cách nào dứt ra được, bởi yêu mà, thôi thì “đành cam ở lại”. Cũng sự dại khờ cho cuộc tình ấy mà tự ta đã “xé đau lòng” để rồi người cũng “phải xa rời”.
Dường như người con gái đã dần thoát khỏi cơn “mộng huyễn” để về với thực tại:

Trầm hương đượm gửi lời xao xuyến
Huyễn mộng say về ái lỏng lơi

Thoảng trong làn gió trong lành của màn đêm tĩnh lặng, một mùi thơm dìu dịu như thức tỉnh ta khỏi dòng suy nghĩ miên man, hi vọng về một ngày mai với những “lời xao xuyến” lại làm cho con tim như được an ủi phần nào. Hết cơn “huyễn mộng” ta lại nhận thức rõ hơn “ái” này cũng nên “lỏng lơi” cho đỡ phần khổ lụy? Nhưng không!

Âm vọng trỗi tình tơ phím gảy
Thầm yêu để nhớ lệ chan đời


Tình yêu của một người con gái thủy chung đâu dễ dàng từ bỏ được, theo dòng vô thức của tâm hồn, một lần nữa tiếng đàn – tiếng của trái tim lại “trỗi” lên khúc tâm tình dường như bất tận, và rồi mối tình “thầm yêu” ấy cứ cuồng si mãi mãi không thể nào quyên đi được, mặc cho lệ đắng có “chan đời” em cũng chấp nhận yêu thầm trong vô vọng…
Xuyên suốt bài thơ là tiếng lòng, là giọt nước mắt, là nỗi yêu thương của người con gái cứ văng vẳng quất chặt lấy tâm hồn người đọc, tình dẫu không thể nào kết trái nhưng con tim chung thủy của vẫn cứ trước sau như một, mặc dù có lúc bổng, có lúc trầm, khi ngọt ngào, lúc hờn dỗi.

Bài thơ viết đạt chuẩn thơ Đường Luật, thể thuận nghịch độc rất mượt mà, ý tứ mạch lạc, lời thơ tha thiết khiến cho người đọc như lạc vào nỗi buồn đau, sự quạnh cô cũng như con tim khao khát yêu thương của một thiếu nữ cứ da diết khôn nguôi.
Trên đây là một bài thơ trong số rất nhiều bài thơ hay của nữ sĩ MINH HIEN, như lúc đầu tôi đã giới thiệu, dù bạn là ai đi nữa, cũng nên đọc thơ của Minh Hien bạn nhé...

Cường Phan

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét