Thứ Tư, 17 tháng 8, 2016

BÔNG HỒNG MÙA VU LAN

 
BÔNG HỒNG ĐỎ
(Ngũ độ thanh)

Bông hồng rực rỡ thắm hồn con
Dáng mẹ hiền yêu vẫn tỏa tròn
Những lúc ra đồng thân mỏi mệt
Nhiều khi trải chợ sắc hao mòn
Tình thâm rộng lớn như lòng biển
Nghĩa cả cao dày tựa núi non
Phước hạnh nào hơn tình mẫu tử
Đời kiêu hãnh được đỏ hoa còn

Đời kiêu hãnh được đỏ hoa còn
Mẹ bảo luôn gìn giữ nước non
Chữ hiếu ghi đầu ân chẳng vợi
Lòng ân tạc mãi đức không mòn
Nghe lời Tổ Quốc cùng xây dựng
Ngẫm tiếng trời mây phải vẹn tròn
Dẫu có phương cùng hay vực thẳm
Bông hồng rực rỡ thắm hồn con

Minh Hien

BÔNG HỒNG TRẮNG
(Ngũ độ thanh)

Ngực đã cài hoa trắng tủi buồn
Mưa rằm tháng bảy nhạt nhoà tuôn
Cây già ngã đất còn chưa muộn
Nõn mới bươn đời chẳng được khôn
Tử biệt từ đây đường rẽ chốn
Lìa xa bận ấy ngả chia hồn
Đời con nếm trải đau cuồn cuộn
Mẹ hỡi dương trần cách trở muôn

Mẹ hỡi dương trần cách trở muôn
Vào đêm bão nổi tháng cô hồn
Hàng trăm mảnh vỡ đan sầu muộn
Cả vạn dao cào dẫm buốt khôn
Lệ đẫm lời thơ tình chỉ muốn
Tâm tràn khúc nhạc nghĩa còn tuôn
Đành cam số phận cho lòng ổn
Ngực đã cài hoa trắng tủi buồn

Minh Hien


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét