BẾN ĐỢI
(Ngũ độ)
Giã biệt nhau rồi hỏi có mong
Đường em tẻ nhạt rắc hoa hồng
Trăng tròn lại khuyết bao lần cổng
Phận héo rồi đau cả cõi lòng
Vội vã người đi còn nhớ phỏng
Âm thầm kẻ mất chạnh buồn không
Trường canh tỉnh giấc nhìn vô vọng
Những ánh sao trời đổi vị trông
Những ánh sao trời đổi vị trông
Hoài thương số phận ở trong lồng
Lầu son vạn tủi hình mơ bóng
Ngõ thuý trăm sầu lệ nhỏ song
Có phải duyên tàn nên rũ mộng
Làm cho ái nhợt đã theo dòng
Thuyền xa khuất nẻo trong chiều lộng
Mãi chẳng quay về quạnh bến sông
Minh Hien
BẾN HỠI
(Ô thước)
Bến hỡi ân tình mãi vẹn mong
Ngàn năm thương nhé giữ tươi hồng
Đòng đưa cánh diệu mềm tao võng
Lả lướt nguyền thơm đượm khuỷnh lòng
Chớ để lửa hương nhầm nẻo trống
Và đừng ân ái chịu vòm không
Từng đêm lịm ngát niềm hoan bổng
Để cõi duyên trần thỏa ước trông
Duyên trần thỏa ước vạn niềm trông
Minh nguyệt tuyền vân vũ khúc lồng
Ngan ngát dốc tình câu huyễn đọng
Mơ màng vịnh ái nốt huyền mong
Mà nghe lâng nhớ trườn qua mộng
Lại thấy trầm mê lướt dạo lòng
Thương nhé cho hồn luôn luyến vọng
Bạc bàng mắt diễm đợi triền sông
HANSY
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét