Thứ Ba, 29 tháng 3, 2016

THẮM DUYÊN

THẮM DUYÊN
(Áp cú)

Có phải đôi mình đã thắm duyên

Duyên ai thầm ước những đêm huyền
Huyền mơ đắm đuối say trăng thẫm
Thẫm mộng yêu kiều xiết nguyệt miên
Miên quãng thơ ngâm nồng tỏa suốt
Suốt đêm nhạc gảy ấm lan truyền
Truyền bao xúc cảm êm đềm tới
Tới bến yên lành dệt cảnh uyên

Tới bến yên lành dệt cảnh uyên
Uyên ương xoải cánh tiếng ca truyền
Truyền tan giữa lối cung đường lặng
Lặng thẩm ngang dòng phách nhịp miên
Miên khúc tình tang mùa ảo diệu
Diệu lòng thơm thảo cõi mơ huyền
Huyền trăng thi sỹ người thương có
Có phải đôi mình đã thắm duyên

Minh Hien


Bóng Duyên

Bóng nàng diễm lệ bởi vì duyên
Duyên của mình xây đắp mộng huyền
Huyền ảo hồng nhan nồng hậu mãi
Mãi rằng tri kỷ dịu dàng miên
Miên lời ước thệ thùa yêu suốt
Suốt ý chờ mong dệt ái truyền
Truyền cảnh bình yên ân nghĩa hợp
Hợp màn hạnh phúc ngọt ngào uyên

Ta cùng thả mộng dát lầu uyên
Uyên hót tình ca bản nhạc truyền
Truyền sóng tơ hồng thơm thảo quyện
Quyện làn sợi thắm đậm đà miên
Miên trời lộng gió ve vờn ảo
Ảo đất ngời trăng ấp ủ huyền
Huyền tấm hình xinh còn ẩn bóng
Bóng nàng diễm lệ bởi vì duyên

Hưng Nguyen


LỠ LÀNG DUYÊN

RÃ rời cách biệt lỡ làng duyên
Duyên ước thề xưa vỡ mộng huyền
Huyền ảo thiên đường ai luỵ đắm
Đắm mê cõi tạm kẻ sầu miên
Miên man chén rượu buồn ngây ngất
Ngất ngưởng men nồng hận đẫm truyền
Truyền cả khung trời sương phố lạnh
Lạnh lùng bão tố rẽ đôi uyên…

Lạnh lùng bão tố rẽ đôi uyên…
Uyên với ương giờ đã lạc truyền
Truyền cảm còn chi ngoài tĩnh lặng
Lặng tình sót lại chỉ hoài miên
Miên sầu khúc nhạc đêm mờ ảo
Ảo vọng lời thơ tối thẫm huyền
Huyền hoặc vầng trăng vàng úa rã
Rã rời cách biệt lỡ làng duyên

Cư Nguyễn

DỆT UYÊN ƯƠNG

Biển mộng đôi mình thắm mãi duyên
Duyên sâu quyện ước đượm mơ huyền
Huyền ân một cõi ngời trăng huyễn
Huyễn ái đôi bờ thẫm ước miên
Miên nẻo tình ươm sầu nhạt luyến
Luyến tim nghĩa ướp thệ xanh truyền
Truyền hơi ấp áp ta cùng nguyện
Nguyện những mơ mòng thỏa giấc uyên

Nguyện những mơ mòng thỏa giấc uyên
Uyên thơm mộng đẫm tiếng ca truyền
Truyền sâu mắt dịu làm tim nhuyễn
Nhuyễn nát môi hồng để dạ miên
Miên chốn cuồng si tràn ảo huyễn
Huyễn nơi ân ái rợp nhung huyền
Huyền thương dệt ước xanh trời biển
Biển mộng đôi mình thắm mãi duyên

Cường Phan

HẾT DUYÊN

Nếu phải đôi mình hết nợ duyên
Duyên phai nhạt cả giấc mơ huyền
Huyền mi ủ lệ loang màn huyễn
Huyễn mắt tuôn dòng đẫm phận miên
Miên dạ mong manh chờ gió dẫn
Dẫn tim rệu rã đợi mây truyền
Truyền muôn cảm xúc đưa người tới
Tới mạn thiên đường hợp bóng uyên
Tới mạn thiên đường hợp bóng uyên
Uyên xây tổ ấm ngợi ca truyền
Truyền câu dạ lý ru hồn lặng
Lặng khúc giang đầu trỗi giọng miên
Miên dệt đêm nồng cung diễm ảo
Ảo xây mộng thắm điện trăng huyền
Huyền thanh thản nhận chia lìa nếu
Nếu phải đôi mình hết nợ duyên

Minh Tâm

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét