(Ngũ độ thanh)
Phụ nữ LÀ hoa của đất trời
Em LÀ hạnh phúc tỏa ngàn nơi
LÀ hương quyến rũ hồn si dại
Đến cõi LÀ say cảnh tuyệt vời
Lúc trải cuồng giông LÀ chỗ dựa
Khi LÀ bão tố để lòng vơi
Luôn LÀ một nửa yêu kiều nhất
Bến đỗ LÀ đây cả cuộc đời
Minh Hien
*
HƯƠNG CỦA CUỘC ĐỜI
Phụ nữ là HƯƠNG tỏa biếc trời
HƯƠNG tình lộng gió của ngàn nơi
Làn HƯƠNG dậy ái nồng hoan khởi
Cõi sắc choàng HƯƠNG bổng diệu vời
Nguyệt lả bừng HƯƠNG hoài sẽ tới
HƯƠNG chuyền đắm dạ chẳng hề vơi
Mùa HƯƠNG ước hẹn trầu cau hỡi
Mãi ướp trầm HƯƠNG phả vạn đời
HANSY
*
ƯỚP NGÀN HOA
Ngàn HOA lộng lẫy của mây trời
Phái nữ HOA nè gửi đẹp nơi…
Đỏ cánh HOA hồng ươm quãng vợi
Vàng HOA nụ cúc phả hương vời
Thơm nồng cẩm chướng HOA nào dỗi
Đẫm ướt HOA nhài nhụy chẳng vơi
Ướp cả rừng HOA lòng mãi đợi
Môi nàng dịu nở ngát HOA đời
Cường Phan
*
HOA CỦA ĐẤT TRỜI
Phụ nữ là HOA của đất trời
HOA hồng diễm lệ thắm từng nơi
Mừng em hạnh phúc HOA tình gởi
Chúc tỷ nhành HOA nghĩa đượm vời
Nguyệt cũng ghen vì HOA chẳng tới
HOA còn thẹn bởi sắc dường vơi
Lòng HOA biển đức người ca ngợi
Mãi đẹp màu HOA nhớ cả đời
Minh Hien
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét