TÌNH QUYÊN
(Ngũ độ thanh)
Đơn hồn lạc lõng ảnh ngoài hiên
Cảm giác ngày trôi mộng hão huyền
Dỗ nửa vầng trăng bàng bạc xiếu
Ru ngàn phiến nhạc rã rời miên
Trời lơ lửng nguyệt vờn tinh tú
Biển rạt rào phong dõi bóng thuyền
Chẳng biết bao giờ thôi lạnh lẽo
Nghe lòng giục giã khúc tình Quyên
Minh Hien
CẢNH ĐÊM
Nguyệt đã âm thầm phủ mái hiên
Hàng cau lặng lẽ đón mơ huyền
Im lìm ngõ vắng đêm hoài niệm
Khắc khoải cô lầu dạ dõi miên
Giận gió hờn mây hờ hững biển
Đìu hiu cõi biệt sóng xa thuyền
Ngồi vơ vẩn đợi bình minh đến
Chợt ngẩn ngơ lòng tiếng Đỗ Quyên
MIMOSA
BUỒN TÊNH
Hoang tàn khúc vọng duỗi hàng hiên
Phả gió tầm khơi lạc lõng huyền
Đã hết êm đềm trong lịm thở
Đâu còn khấp khởi giữa nồng miên
Trầm ngâm nốt lặng thờ ơ tuổi
Dã dượi hồn mê ngớ ngẩn thuyền
Dẫu hận hoan đời luôn khúc khuỷu
Sao lòng mải miết gọi thầm quyên
HANSY
DẠ KHÚC
Trăng tà ngã bóng nhạt nhòa hiên
Rũ ánh vàng ngơ ngẩn mộng huyền
Nhặt bẽ bàng hong chờ hửng nắng
Đong hờ hững lắng gợi hoài miên
Hờn cung lạc phím âm thầm tủi
Lẳng lặng sầu thương bến lỡ thuyền
Trắc trở vương đời trôi lãng phận
Mơ màng vẳng tiếng gọi hồn Quyên
Nguyễn Dũng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét