Thứ Hai, 13 tháng 6, 2016

VĨNH HẰNG

VĨNH HẰNG

Lặng lẽ thuyền trôi để bến buồn
Chan vào cảnh vắng nỗi sầu muôn
Trăng tà dõi bóng từng hôm đợi
Gió lạnh vào tim mỗi buổi luồn
Ngỡ được tình yêu làm sưởi ấm
Mong là cuộc sống sẽ dần suôn
Ngờ đâu hạnh phúc là hư ảo
Bão tố càng thêm khổ cuộn cuồn

Bão tố càng thêm khổ cuộn cuồn
Mơ hoài giản dị có đời suôn
Chồng đưa cánh võng tay mềm ủ
Vợ gỡ đường tơ chỉ thắm luồn
Giữa nuộc sông dài nghe sóng cả
Bên bờ vực thẳm nuối tình muôn
Thề xưa nhạt nhẽo ai còn nhớ
Lặng lẽ thuyền trôi để bến buồn

Minh Hien

BÃO LÒNG

Dãi mấy vần thơ ngỏ sự buồn
Khi mà bạc bẽo kiếp còn muôn...
Nghìn cơn thống khổ vô tình ập
Triệu nỗi lầm than chẳng cớ luồn
Giữa cảnh ba chìm tâm có lặng?
Trong đời vạn biến ngả nào suôn?
Hình đơn bước độc chiều cô lẻ
Một khoảng lòng ai gió bão cuồn

Lục vấn lòng ai đủ bão cuồn
Đôi làn rẽ hướng, chọn gì suôn?
Kìa bao ước dệt, mơ hồ thả
Ấy nửa đời qua rũ rượi luồn
Nẫu cảnh hoang hồn, thân riết độc
Xa đường lẻ bóng, dặm còn muôn...
Thuyền nan mái nhỏ, ba đào những...
Một nỗi trầm tư, cảm giác buồn

Thám Hoa

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét