Thứ Năm, 26 tháng 5, 2016

PHƯỢNG HỒNG XƯA

PHƯỢNG HỒNG XƯA
(Ô thước kiều)

Đi tìm quá vãng PHƯỢNG hồng xưa
PHƯỢNG thắm triền đê lũ trẻ đùa
Lả lướt in hình hoa PHƯỢNG diễm
Êm đềm tỏa nắng PHƯỢNG cành thưa
Hè sang đỏ PHƯỢNG yêu hoài thế
PHƯỢNG nở đầy sân nhớ mãi vừa
PHƯỢNG hỡi em còn vương vấn kẻ
Tan trường ngóng PHƯỢNG để chờ đưa

Tan trường ngóng PHƯỢNG đã về chưa
Cánh PHƯỢNG nồng khen sẽ chỉ thừa
PHƯỢNG vỹ bằng lăng mình luyến thuở
Cây bàng gốc PHƯỢNG buổi dầm mưa
Hoài Nam PHƯỢNG nhé... trêu đùa ngỏ
Bích PHƯỢNG em nè... hỏi giỡn cưa
Bỗng xốn xang lòng khi PHƯỢNG nở
Quay về ấp ủ PHƯỢNG ngày xưa

Minh Hien

NHỚ PHƯỢNG XƯA

Nhặt cánh hoa chiều nhớ PHƯỢNG xưa
PHƯỢNG ơi còn có thuở bông đùa
Nồng chăng PHƯỢNG thắm ngày buông lả
Hay cũng mơ nhòa PHƯỢNG rã thưa
Bữa nọ PHƯỢNG hồng luôn nở kín
Mà nay PHƯỢNG mới chỉ ken vừa
PHƯỢNG buồn chi hỡi nhòe mi nhỏ
Ký ức vương hoài dáng PHƯỢNG đưa

Vương hoài kỷ niệm PHƯỢNG lồng trưa
Dưới gốc PHƯỢNG xinh tám nỏ chừa
PHƯỢNG cũng nghiêng hồn quên cả nắng
PHƯỢNG còn che vở khỏi làn mưa
Ngùi thương sắc PHƯỢNG nào cho đủ
Nuối tiếc PHƯỢNG yêu mấy chẳng thừa
PHƯỢNG cũ xa rồi hoang hoải quá
Sương chiều ngoái PHƯỢNG luyến nồng xưa

HANSY

KÝ ỨC MÙA HOA PHƯỢNG
(Ngũ độ thanh)

Ta về nẻo cũ mái trường xưa
Phượng vỹ bừng hoa đỏ thắm đùa
Giọt nắng mơ màng xuyên kẽ nhỏ
Ve sầu giục giã réo mành thưa
Quay về kỷ niệm còn không nữa
Lại ngỡ thời gian mới chỉ vừa
Trống điểm tan giờ ai lặng lẽ
Dâng trào nỗi nhớ hạ đòng đưa

Dâng trào nỗi nhớ một chiều trưa
Thuở mộng cùng nhau nói bỗng thừa
Buổi cuối nhìn ai thờ thẫn dạ
Trang đầu mở lối ngỡ ngàng mưa
Từ nay vắng bạn cùng chia sẻ
Đã phải xa thầy tự bước chưa
Vấp ngã đôi lần quay trở lại
Ta về nẻo cũ mái trường xưa

Minh Hien

CẢNH CŨ TRƯỜNG XƯA

Cảnh cũ bây giờ thiếu bạn xưa
Từng trang nhật ký thuở vui đùa
Hè sang phượng vỹ màu khoe thắm
Nắng trải ve sầu điệu trỗi thưa
Kỷ niệm thời thơ còn nhớ nữa
Hành trang tuổi dại vẫn theo vừa
Tan trường bảng phấn mờ giăng bụi
Lớp học cô thầy buổi tiễn đưa

Lớp học cô thầy giảng diễn trưa
Lời vang vọng gió nghĩa ân thừa
Dòng ghi nét chữ khơi lòng dạ
Ảnh ký văn từ tiễn bạn mưa
Trải gót phong trần chia rẽ biệt
Vào sương gió bụi mỏi mòn chưa
Xuân hồi trở bước đường quay lại
Cảnh cũ bây giờ thiếu bạn xưa

Thuan Van Nguyen

CẢNH CŨ NGƯỜI ĐÂU

Bạn cũ bây giờ khác thuở xưa
Hồn nhiên chạy nhảy thích trêu đùa
Vài đôi kết lại gia đầy đủ
Một số không về cảnh vãn thưa
Vẫn gọi tao mày vui thế nhỉ
Cùng ôn kỷ niệm nhớ sao vừa
Sân trường bục giảng còn in dấu
Buổi học sau cùng sẽ đón đưa

Buổi học sau cùng lúc giữa trưa
Nhìn nhau ứa lệ bởi duyên thừa
Ngày mai giã biệt bơ phờ nắng
Giấc mộng tan tành ủ rũ mưa
Để xuyến xao hồn ai vẫn định
Cho thờ thẫn mắt giọt tràn chưa
Cô thầy chẳng gặp thầm mong nhớ
Bạn cũ bây giờ khác thuở xưa

Minh Hien

VỌNG NGƯỜI XƯA

Thi nàng chải chuốt lẫy lừng xưa
Thục nữ tài hoa chẳng thích đùa
Lãng tử bao chàng vương vấn đợi
Phong trần lắm kẻ gọi mời thưa
Trao lời ngỏ ý chờ thêm nữa
Dõi dáng hoài mơ chả chịu vừa
Chẳng biết làm sao vào cõi mộng
Cho lòng tráng sĩ khỏi sầu đưa

Cho lòng tráng sĩ dạo chiều trưa
Rảo kiếm tìm duyên nghĩa nợ thừa
Vẫn ước bên nàng trao gởi phận
Luôn thề cạnh ả dãi dầu mưa
Dù cho biển cạn xuân tàn rã
Dẫu phải thân mòn bạn thấu chưa
Cách trở phương trời xa viễn địa
Thi nàng chải chuốt lẫy lừng xưa

Thuan Van Nguyen

ĐỢI NGƯỜI XƯA

Thục nữ khuê phòng khỏi đón đưa
Lòng trinh vẫn đợi nói sao vừa
Nhìn mây giữa khoảng trời xa vắng
Dõi nguyệt bên rèm lá mỏng thưa
Có phải hồng nhan còn giữ thệ
Thì ra lãng tử chỉ bông đùa
Tàn xuân mãn hạ theo ngày tháng
Phú trải tâm hồn vọng nghĩa xưa

Phú trải tâm hồn vọng nghĩa xưa
Xin đừng giỡn chọc biết gì chưa
Bên dòng nhược thủy nhoè môi mắt
Ở ngã phong trần gội nắng mưa
Phận hẩm nên là duyên vẫn thiếu
Lời ngoan bởi vậy nói thêm thừa
Niềm tin giữ trọn lòng chung thủy
Chẳng ngại cô phòng những tối trưa

Minh Hien

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét