Thứ Ba, 3 tháng 5, 2016

DẠI GÁI

DẠI GÁI
(ngũ độ thanh)

Nhìn chi kỹ vậy mắt la đà
Cá chậu chim lồng chẳng nhẽ sa
Vực thẳm rơi vào không gỡ nhá
Lòng sâu nỡ nhảy chết ngay nà
Về quê mẹ hĩm còn mong cả
Ở phố em hồng cũng định ra
Bởi tại ham nhiều nên cứ nã
Vài câu tán tỉnh giọng dê già

Minh Hien 

CHẾT VÌ GÁI

Hỏi dáng nhà ai thật đẫy đà
Chim nhìn phải lặn cá thì sa
Vòng mông nở bự chàng ưng nhá
Hõm ngực hằn sâu nhỏ thích nà
Sắm lễ sang cầu chưa chịu gả
Mua vàng lại rước chửa thèm ra
Chờ lâu mỏi gối nằm ăn vạ
Đụng gãy giàn xương tởn đến già

Hàn Phong Tử

TÌNH KHÔNG LỜI

Nàng ôi diễm lệ hỏi chăng đà…
Giữa phố êm đềm dải lụa sa…
Dõi nhỏ yêu kiều anh mộng nhá
Nhìn em lộng lẫy hắn yêu nà
Ngàn câu ấp ủ chìm đâu lạ?
Vạn chữ mơ màng nói chẳng ra
Lạc bóng người xinh giờ kẻ đã…
Thành ngây dại mãi tới khi già

Thám Hoa

LÒNG NHƯ ĐÃ

Tiếng cảm lòng trao mãi đượm đà
Cho hồn mộng tưởng đắm tình sa
Mùa xuân ước hẹn người xây cả
Cõi Bắc chờ trông bạn rủ nà
Có phải là duyên thờ thẫn lạ
Xin đừng mắc nợ nhỡ nhàng ra
Vần thơ ướm hỏi dường như đã
Chỉ ngại là anh quá đỗi già

Minh Hien

NGHIỆT NGÃ

Lòng nghe vỡ vụn tưởng như đà
Hiểu thấu tim nàng, lệ đẫm sa
Cõi mộng xuân mùa tan tác cả
Lời yêu miệng lưỡi dối gian nà
Đành chôn nỗi hận sầu dâng lả
Kẻo nhỡ trong hồn nuối bật ra
Cũng hiểu thời gian rồi lại xóa
Đường nay lẻ bóng tận hôm già

Thám Hoa

PHŨ PHÀNG

Lẻ bóng gì đâu vợ đã già
Hôm mình bỗng gặp ngớ người ra
Đau lòng thiếu nữ buồn như lả
Vỡ mộng tình yêu khóc tưởng nà
Biết phải làm sao đường lội đã
Nên đành bởi tại hố lầy sa
Mê lời đắm mộng rồi quên cả
Hỡi kẻ tình si dáng điệu đà

Minh Hien

XUÂN VẪN ĐỢI

Còn chưa lập thất hỏi sao đà...
Hắt hủi bao lời miệng lưỡi sa...
Vội phũ phàng môi nàng xóa cả
Vừa tan tác mộng nhỏ trao nà
Thời gian kỷ niệm đành bôi xóa
Phận số duyên tình phải nhãng ra
Chẳng oán thù đâu làm lại đã
Vì xuân vẫn đợi có chi già?

Thám Hoa

CHỚ CHÊ

Non tơ sung sức chạy qua đà
Chừa lại mình ên hũ nếp sa
Tuy trán nhăn nheo còn khỏe á
Dù tim thoi thóp vẫn yêu nà
Gừng cay đường đỏ tha hồ đượm
Bột tốt hồ thơm chắc chắn ra
Mấy đám thanh niên sao thể sánh
Như anh thi sỹ biết đâu già.

Thư Hoàng

NGỘ NHỠ

Hồn thi sỹ trẻ dáng anh già
Lỡ chết sau này khổ vợ ra
Chẳng dại vơ bèo to cũng há
Rằng khôn nhặt tép nhỏ nhưng nà
Bao giờ trạch đẻ cành đa hoá
Thuở đó em về trĩnh gạo sa
Chẳng dám chê người nhưng chạy đã
Rồi sau sẽ lại lấy thêm đà

Minh Hien

NHẮC NHỞ

Lại cứ chê anh mãi chữ "già'
Nhưng dù đốt đuốc kiếm không ra
Tình thơ lai láng xuân đầy chớ
Danh tiếng thơm tho oách lắm nà
Đừng để chần chừ thiên hạ cướp
Mà mau quy thuận lưới tình sa
Gừng cay dung thứ cho măng ngọt
Cơ hội cho em ráng lấy đà.

Thư Hoàng

ĐỪNG ÉP

Hãy cạ người anh để lấy đà
Khi nào hứng khởi đặng vào sa
Dù cho biển rộng đầy nguy nhá
Dẫu kệ rừng sâu ngập hiểm nà
Đã chọn thì đâu cần giá cả
Đà ưng chẳng nệ nếu điều* ra
Trâu này chỉ thích ăn hàng lạ
Đững ép lần hai tội ảnh già.

Minh Nguyen Van
*Điều kiện ra, ra điều kiện

DỤ

Đã trót cầm lao giỏi mượn đà
Ôn tồn dẻo miệng giữ đừng sa
Nhà anh vợ cả thôi rồi nhé
Cỡ nhỏ chồng chưa xứng cặp nà
Lỡ chọn đâu mà quên để mắt
Cho người tóc bạc mãi vào ra
Yêu giùm có lợi về sau hẳn
Thoải mái đường con miễn sợ già

Thư Hoàng

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét