Bài số 4:
CHIỀU TRÊN HỒ THỦ LỆ
(Nđt)
Nắng xoã dần buông hồ Thủ Lệ
Vương đầy kỷ niệm khi chiều xế
Bàn chân thiếu nữ thảnh thơi về
Giọng nói chàng trai thầm thĩ kể
Ngỡ đó thiên đường tuổi cặp kê
Ngờ trong cõi mộng nơi trần thế
Êm đềm dạo bước nẻo làng quê
Chẳng nhớ thời gian ù chậm trễ
Chẳng nhớ thời gian ù chậm trễ
Tìm quên nỗi khổ buồn nhân thế
Còn ai nguyện sống bởi câu thề?
Dẫu họ đang truyền bao tiếng kể
Đợi mãi chưa về ngắm cảnh quê
Mong hoài sẽ gặp nhìn dương xế
Theo dòng ảo vọng thẫn thờ mê
Nắng xoã dần buông hồ Thủ Lệ
Minh Hien
GIỌT BUỒN HỒ THỦ LỆ
Nên hồ giữ lấy bờ mi lệ
Bởi đẹp nhưng buồn trong quãng xế
Khách sạn Hàn to những buổi về
Đường Kim Mã rộng nhiều câu kể
Mơ luồn kỷ niệm gối đầu kê
Mộng xõa thời gian dùng ảnh thế
Hỡi cánh ân tình đọng vẻ quê
Còn không lịm ngát hay đà trễ
Còn không lịm ngát hay đà trễ
Nẻo bụi che mờ hương cõi thế
Lậm gió ngờ nghi lỡ dở thề
Thêm lời bạc bẽo âm thầm kể
Trăng vàng giã biệt mối tình quê
Quãng bổng từ ly vành nguyệt xế
Lặng giữa tiêu điều thuở ái mê
Nên hồ giữ lấy bờ mi lệ*
HANSY
*Thủ Lệ= giữa hồ có dải đất lớn hình oval giống giọt nước mắt,
nên tên hồ hàm ý giữ lấy giọt lệ ở bên trong.
CHIỀU MỘT MÌNH QUA PHỐ
Ngũ độ thanh, vận Trắc
Anh thầm đứng giữa chiều hoa lệ
Mãi gọi tên người khi buổi xế
Chỉ thấy ngoài xa nhạc khẽ truyền
Nên nhầm cạnh bóng lời êm kể
Hoàng hôn ái ngại chuyển lâu dài
Bối cảnh trầm ngâm lùi chậm trễ
Giọt nẫu tuôn trào bởi nhớ thương
Tâm hoài dỗi mộng... sao đành thế
Hương mùa lại trỗi sầu nhân thế
Đọng cả ưu phiền lên bước trễ
Có nhẽ thời gian thoảng luận bàn
Hay là ngẫu hứng đang trình kể
Rồi xua kỷ niệm đến canh đầu
Để hãm hình xưa vào chặng xế
Những biết bao lần tại nẻo đây
Anh thầm đứng giữa chiều hoa lệ.
Độc Cô Khách
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét